Vừa bắt đầu cô ấy chỉ coi như là bởi vì giữa hai người họ là khế ước hôn nhân, thế nên người biết càng ít càng tốt.
Nhưng sau này, Bạc Diễn Thần lại khua chiêng múa trống đưa cô đi gặp mặt anh em của mình, bảo ức Đồng gọi cô là mẹ, cùng cô quan hệ hòa hợp với nhau, tất cả những điều này chứng tỏ anh đã âm thầm để cô hòa nhập vào cuộc sống của mình.
Bạc Diễn Thần như vậy khiến cô ấy rất cảm động, anh đã cho một
mái ấm khi cô chán nản nhất và tuyệt vọng nhất.
“A Thần làm bất cứ việc gi cũng đều có chừng mực cùa mình. Làm vợ tôi không muốn can thiệp quá nhiều, càng không muốn vô cớ đi nghi ngờ anh ấy, phỏng đoán về anh ấy. Nếu tôi đã quyết định gả cho anh ấy thì nên tin tưởng anh ấy. Tin tưởng vì anh ấy yêu tôi mới lấy tôi, là muốn cho tôi một gia đình yên bình và ấm áp. Thật ra công khai hay không công khai tôi cũng không để bụng. Khiêm tốn thì có gì không tốt, chúng tôi quan tâm lẫn nhau mà không phải vì những
hình thức hào nhoáng bên ngoài. Tôi đã từng trải qua một lễ đính hôn hoành tráng, nhưng kết quả thì thế nào? Cũng vẫn là trăng trong gương hoa trong nước.” Lê Hân Đồng nói một hơi không thở nổi.
Bạc Tu Duệ bị cô ấy nói ngẩn cả người, không biết cô ấy nói là lời thật lòng hay là cố tình làm màu trước mặt mình.
Lê Hân Đồng thấy biểu cảm của ông ta, cong môi tiếp tục nói, “Ngoài ra tôi cũng biết ông là bố của anh ấy. Nhưng tôi không biết A Thần rốt cuộc đã làm gì mà khiến ông có thành kiến lớn như thế với anh ấy. Mà cảm thấy ngay cả anh ấy kết hôn cũng không chân thành, tất cả đều có động cơ thầm kín.”
Bạc Diễn Thần là con trai còn sống duy nhất trên đời này của
ông ta, làm cha lại có thể nghi ngờ phẩm chất của con trai mình, đúng là không có ai.
Lê Hân Đồng dường như hiểu chút Bạc Diễn thần vì sao lại không thèm ngó ngàng tới Bạc Tu Duệ như vậy, lý do tại sao lại căm hận nhà họ Bạc như vậy.
Bạc Tu Duệ giật mình, cô gái này lại có thể ngang nhiên chất vấn ông ta, đúng là ăn gan hùm uống mật gấu rồi. sắc mặt của ông ta bỗng nhiên tối sầm lại, lấy cây gậy bên cạnh hung dữ đập xuống sàn, nghiêm nghị nói: “Láo xược cô biết mình đang nói chuyện với
ai không”
Lê Hân Đồng không nói chuyện, nhìn thẳng vào ông ta, trong mắt không có mảy may sự sợ hãi nào.
“A Thần là chú mà lại kết hôn với người phụ nữ của cháu mình, lọai bê bối này nếu như để lộ ra ngoài sẽ đem đến cho nhà họ Bạc biết bao nhiêu là ảnh hưởng tiêu cực cô có biết hay không” Giọng nói của Bạc Tu Duệ cũng có chút run rẩy.
Haha thì ra là để bảo toàn danh dự của nhà họ Bạc. Xem ra trong
mắt Bạc lão gia thể diện quan trọng hơn nhiều so với hạnh phúc cả đời của con trai.
Trong lòng Lê Hân Đồng khinh thường một hồi mới từ từ mở miệng: “A Thần với tôi trai chưa vợ gái chưa chồng lấy nhau, hôn nhân của chúng tôi được pháp luật bảo vệ, không có bất cứ người nào có tư cách nghi ngờ. Tôi với Bạc Cảnh Hiên đã chia tay với lại thời gian chúng tôi qua lại với nhau, yêu nhau nhưng có chừng mực, hoàn toàn trong sạch. Tôi không phải người phụ nữ của anh ta. Thế nên không tồn tại cái gì là bê bối hoặc ảnh
hưởng tiêu cực.” Ngừng một lát, cô ấy giống như lại nghĩ đến gì đó bổ sung thêm một câu: “Nếu như nói bê bối, thời gian trước Bạc Cảnh Hiên bị phóng viên chụp hình được cái đó mới coi là vậy.”
Bạc Diễn Thần: “…” cú mỉa mai của Lê Hân Đồng khiến ông ta đột ngột không nói nên lời.
Tất nhiên Bạc Tu Duệ là người nói một là một hai là hai, làm sao có thể dễ dàng thay đổi dự tính ban đầu của mình được.
“Cô không cần nói nữa” Bạc Diễn
Thần nói, “Dù thế nào tôi cũng không đồng ý cô với A Thần ở bên nhau. Hai người phải chia tay ngay lập tức.”
Lê Hân Đồng kinh ngạc nhìn ông ta, “Chia tay là có ý gì.”
“Cái này còn cần tôi giải thích?” Biểu cảm của Bạc Tu Duệ như vừa nhìn thấy một tên ngốc,
“Chia tay có nghĩa là ly hôn, nhân lúc hôn sự của hai người còn chưa công bố, tranh thù đến phòng dân sự để nộp đơn ly hôn.”
Lê Hân Đồng đúng là không dám
tin vào tai của mình. Trên đời này sao có thể có người bố như vậy, con trai vừa kết hôn đã ép ly hôn, đúng là không có ai.
Lê Hân Đồng không biết bao năm qua Bạc Tu Duệ đối xử với Bạc Diễn Thần đứa con trai này như thế nào, nhưng từ thái độ mà Bạc Diễn Thần đối xử với bố, cô ấy cũng có thể đoán ra đại khái.
Khoảng khắc này, cô ấy bỗng nhiên rất thương Bạc Diễn Thần. Bao năm qua, lúc anh ấy một mình làm sao đối mặt với người bố độc đoán thế này, trong lòng anh ấy nhất định rất chua xót, rất
đau lòng.