Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
“Đợi chút.” Vừa đi được vài bước, giống như Lê Hân Đồng đột nhiên nhớ ra cái gì đó, “Song Song đâu sao cô ấy vẫn chưa đến.”
“Trước khi tan làm, anh đã bảo A Bân đi đón cô ấy rồi. Theo lí mà nói thì nên đến rồi.” Bạc Diễn Thần nói.
“Em gọi điện thoại cho cô ấy.” Lê Hân Đồng thực hiện một cuộc gọi đi, lại được nhắc rằng ngoài vùng phục vụ.
Bạc Diễn Thần gọi điện thoại cho A Bân, cũng như thế.
“Chuyện quái gì vậy, sao điện thoại lại bị chặn.” Bạc Diễn Thần nhíu đầu lông mày.
“Có thể tín hiệu ở sườn núi bị yếu. Chúng
ta qua lầu Giá Vân trước, vừa đợi vừa nói chuyện.” Coco nói.
Giá Vân Các là chiếc hộp lớn nhất và tráng lệ nhất của sơn trang Giá Vân, với chỗ ngồi lớncó thể chứa 20 người không thành vấn đề, 5 người ngồi ở đây cảm thấy rất trống trải.
Bạc Diễn Thần và Lê Hân Đồng được sắp xếp ngồi ở bên trên.
Cảnh Hạo Nhiên ngồi bên cạnh Bạc Diễn Thần, Cù Hoa Khánh ngồi bên cạnh Cảnh Hạo Nhiên, Coco không chút khách sáo đặt mông ngồi xuống bên cạnh Lê Hân Đồng.
“Chị dâu, lát nữa em kính chị vài ly.” Coco nói.
“Không được Đồng Đồng không thể uống rượu.” Bạc Diễn Thần lập tức ngăn cấm nói, “Cậu muốn kính rượu thì kính tôi đây.”
“*tắc lưỡi* chị dâu A Thần sao lại quản chị chặt như thế.” Coco lắc đầu than thở.
Lê Hân Đồng: cô ấy muốn nói, thật ra
cô ấy uống rượu nồng độ thấp gì đó thì
không thành vấn đề.
“Giai đoạn mang thai không nên uống rượu.” Bạc Diễn Thần nói một cách rất tự nhiên và điềm tĩnh.
Lê Hân Đồng “…”
Mang thai đùa như này có chút thái quá.
Coco kinh ngạc đến nỗi cằn suýt chút nữa rơi mất luôn: “A Thần, cậu nhanh như vậy đã muốn thêm người chơi cùng ức Đồng sao.
Bạc Diễn Thần nghiêm túc về vấn đề gật đầu: “ức Đồng đã 5 tuổi rồi. Có thể chăm sóc em trai với em gái rồi.”
“Thật hay giả vậy chị dâu. Hử” Coco quay đầu nhìn Lê Hân Đồng, dường như muốn xác nhận tính xác thực trong lời nói của Bạc Diễn Thần.
Lê Hân Đồng lúng túng không biết trả lời thế nào mới được, cô ấy muốn nói, cai chuyện sinh con này trong khế ước căn bản không có đề cập đến đúng không
“A Thần nói thì chắc chắn đúng rồi, cậu hỏi chị dâu làm gì” Cảnh Hạo Nhiên nói, “A Thần đã gần 30 rồi, đã đến lúc sinh con thứ hai rồi.”
Bạc Diễn Thần nắm lẩy tay của Lê Hân Đồng, “Tôi chủ yếu là vì Đồng Đồng, phụ nữ sinh con sớm thì phục hồi sức khỏe nhanh.”
Lê Hân Đồng: “…”
Cô ấy quay đầu nhìn Bạc Diễn Thần, chớp chớp mắt với anh ấy, dùng ngón tay làm rối loạn trong lòng bàn tay anh ấy, ra hiệu anh ấy diễn đừng có thái quá.
Bạc Diễn Thần lại một tay nắm chặt tay chặt ngón tay đang nghịch ngợm của cô ấy, híp mắt lại, khóe miệng nở một nụ cười duyên dáng.
Sự tương tác nhỏ của hai người trong mắt của người bên cạnh liền biến thành cái liếc mắt đưa tình.