Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cẩm Tú Lương Duyên: Nông Môn Kiều Nữ

Chương 34 Công cụ hái thuốc

Ngày hôm sau Diệp Cẩm liền đi hỏi Tiêu Duyên, hắn quả nhiên là không nói hai lời đồng ý ngay trước tiên để Diệp Cẩm quay về chuẩn bị trước, ba ngày sau hắn dẫn theo đi vào trong núi.


Từ chỗ Tiêu Duyên quay trở về nhà liền trông thấy lão đại phu hôm qua tới xem bệnh đã tới đây đang khám lại cho Diệp Song Căn.

Lão đại phu bắt mạch cho Diệp Song Căn, thử thử xxem nhiệt độ cơ thể tiếp đó vuốt vuốt râu, gật đầu nói:" May mắn, vô cùng may mắn, cơn sốt giảm bớt đi nhiều rồi chẳng qua vẫn phải tiếp tục cho uống thuốc để tránh bị phát sốt lại bằng không đến lúc đó càng thêm phiền phức."

Trong lòng Diệp Cẩm suy nghĩ có thể không giảm được sao? Tối hôm qua Lý thị đều chăm sóc cả đêm không ngủ, trắng đêm trông nom không ngừng liên tục chườm nước, dùng nước lạnh lau chùi khắp toàn thân, thay nước cũng không biết bao nhiêu lần, nếu như không làm vậy bằng không sao có thể giảm sốt phỏng chừng liền bế tắc.

"Đại phu, vậy thuốc kia . . . . . . . . còn phải uống thêm mấy ngày? Diệp Song Căn nằm ở trên giường yếu ớt hỏi, ông lo lắng trong nhà có thể phải chịu gánh nặng tiền dược liệu của bản thân. Nếu như có thể uống ít vài ngày là tốt nhất.


Lão đại phu vươn cánh tay nhăn nheo tính tính trong lòng bàn tay trả lời:" Ít nhất còn phải uống thêm khoảng năm ngày. Qua vài ngày lão phu còn phải quay lại xem miệng vết thương của ngươi có dấu hiệu bị nhiễm trùng hay không. Nêu đến lúc đó không bị thì không cần phải uống nữa."

"Phụ thân, ngươi không cần lo lắng chuyện tiền dược liệu." Diệp Cẩm nhìn thấy Diệp Song Căn nhăn mặt nhíu mày an ủi nói:" Đoạn thời gian trước ngươi không có ở nhà, ta và a Như còn có tiểu Qúy bắt cua ở dòng sông nhỏ dưới chân núi kia bán được không ít tiền. Ngươi cứ an tâm dưỡng bệnh, đem bệnh chữa khỏi mới là diều quan trọng."

Diệp Song Căn cảm thấy rất kinh ngạc, quay đầu nhìn Lý thị đang ngồi ở cuối giường.

Lý thi do dự chốc lát, nhìn hắn với ánh mắt an tâm nói:" Chuyện tiền bạc ngươi không cần bận tâm, yên tâm dưỡng bệnh cho tốt." Nếu khuê nữ đã nói rồi bà chỉ có thể hỗ trợ phụ họa.


Gía thuốc này đắt bao nhiêu bà sao có thể không biết rõ bằng Diệp Cẩm. Đoạn thời gian trước ba tỷ đệ bọn họ đi bán cua đoán chừng ngay một nửa cũng không đủ nhưng chuyện tiền bạc này không thể vội vàng nói đến, nếu nói với hắn để hắn bận lòng ảnh hưởng bệnh tình còn không bằng trước tiên giấu đi, đợi hết bệnh rồi lại nói.

Diệp Cẩm tiễn đại phu, quay về Diệp Cẩm liền nói với Diệp Song Căn và Lý thị vấn đề lên núi hái thuốc.

"Ngươi còn nhận biết được thảo dược à?" Lý thị nghe Diệp Cẩm nói xong sửng sốt hỏi.

Diệp Cẩm tùy tiện viện cớ:" Thời điểm sống ở Hầu phủ không thể xuất môn, không có chuyện gì liền thích đọc những thứ tạp thư, tập tranh linh tinh các loại để tiêu khiển, ta có hứng thú với thảo dược hơn so với những thứ khác, vì thế đọc được tương đối khá nhiều lâu ngày tự nhiên liền nhớ kỹ." Nàng cũng không thể nói cho bà nghe những thứ này chính mình học được ở kiếp trước.
Lý thị gật đầu:" Nếu như có chuyện tốt như vậy cũng là một biện pháp tốt để kiếm tiền." Lại nói:" Bất quá một mình ngươi đi vào trong núi không được, quá nguy hiểm. Ta không yên tâm."

"Nương, không phải một mình ta đi." Diệp Cẩm vội nói:" Ta tìm một người cùng nhau đi với ta. Chính là Tiêu đại ca nhà Tiêu gia ở dưới chân núi, tuyệt dối không có nguy hiểm. Đúng rồi, nương, hôm qua hắn còn giúp đỡ điều khiển xe trâu, cùng ta đi lên trấn trên mua thuốc cho phụ thân."

Diệp Cẩm nói đến đây, Lý thị liền nhớ đến điều này, ngày hôm qua chỉ nghe thấy nàng nói có người đi cùng nàng lên trấn mua thuốc, lúc đó đang hoảng loạn cũng không có hỏi nhiều là người nào không ngờ tới vậy mà lại là Tiêu Duyên lần trước.

Lý thị nhíu nhíu mày, nhìn nàng trầm giọng hỏi:" Hai ngươi là có chuyện gì? Lần trước không phải ta đã nói ngươi không nên thân cận với hắn quá sao?" Không phải là bà vong ân phụ nghĩa nhưng miệng của đám nữ nhân trong thôn này có bao nhiêu lợi hại không thử thì không biết. Bà không muốn để khuê nữ nhà mình đi làm kế mẫu cho người khác, về sau phải chịu đựng.
"Nương, ta sẽ chú ý." Thấy Lý thị có chút tức giận, Diệp Cẩm vội vã giải thích:" Hôm qua sốt ruột không tìm đươc người giúp đỡ điều khiển xe trâu, cuối cùng chỉ có thể tìm Tiêu đại ca, lại nói chuyện lên núi ta đã nói với hắn thừa dịp sáng đi sớm tối chở về sẽ không ai nhìn thấy được."

"Vậy cũng không được" Lý thị vẫn như cũ không đồng ý, "Ngươi là một cô nương cùng với một đại nam nhân tối ngày đứng chung một chỗ, xem bộ dạng giống cái gì? Ngươi nói người làm nương đây sao có thể yên tâm? Hắn nếu như . . . . . . . . Nếu như . . . . . . . "Lý thị nói nếu như cả một hồi, cũng không thể không biết xấu hổ mà nói ra miệng, chỉ có thể trực tiếp phản đối, "Dù sao cũng không được, chuyện này trước tiên gác lại đã, sau này nghĩ biện pháp!" Bà lắc lắc đầu không đợi Diệp Cẩm mở miệng liền đi vào phòng.
Diệp Cẩm đứng ở trong viện nhìn bóng lưng Lý thị đi vào phòng bất đắc dĩ thở dài.

Nàng biết Lý thị sẽ không dễ dàng đáp ứng. Đây là lần đầu tiên từ khi nàng về Diệp gia Lý thị tức giận với nàng.

Với thân phận của Lý thị chuyện này khó có thể mà tiếp nhận được chính là sợ thanh danh nàng bị phá hủy, chịu thiệt thòi cuối cùng bị người trong thôn nói luyên thuyên. Chẳng qua Diệp Cẩm rất tin tưởng nhân phẩm của Tiêu Duyên, hiện tại bây giờ nàng cũng không hề để ý đến thanh danh như lúc ban đầu. Nàng lại không phải là loại người bị người khác nói liền đi tìm con đường chết. Nếu như ai dám không biết sống chết dám kiếm chuyện, nàng liền cùng Lý thị đem người đánh cho chạy về. Sau này vẫn làm theo như cũ đóng cửa sống những ngày tháng của bản thân.

Lúc nãy nàng cố ý nói ra chuyện tối hôm qua chính là muốn để Tiêu Duyên ở trước mặt Lý thị lưu lại hình tượng tốt. Lý thị không đồng ý cũng không sao còn đến thời gian ba ngày nữa, nàng sẽ từ từ thuyết phục bà.
Vào buổi chiều, Diệp Cẩm đi vào trong rừng trúc chặt một ít cây trúc giữa đường gặp được Diệp Oanh Oanh nhìn bộ dạng có vẻ là đi ra từ nhà Tiêu Duyên, mà lúc đi ngang qua sát bên cạnh nàng còn trừng mắt nhìn nàng khiến Diệp Cẩm cảm thấy thật khó hiểu.

Sau khi về để Diệp Như và Diệp Qúy đem trúc chặt thành từng đoạn để lại hai ngày này cho Lý thị bện thành một cái giỏ trúc sâu to hơn một chút, ba ngày sau lên núi hái thuốc cần dùng tới.

Xẻng trong nhà đã có sẵn chỉ là có chút to Diệp Cẩm mang theo không tiện lắm. Buổi sáng nàng lại cố ý mượn của Tiêu Duyên năm lượng bạc, dự định ngày mai đi lên trấn trên một chuyến nữa lại bốc vài thang thuốc cho Diệp Song Căn, tiếp đến làm một cái cuốc nhỏ để dùng hái thuốc, xẻng cũng đều chuẩn bị chỉnh tề.

Mọi thứ đều đã xong xuôi chỉ cần thuyết phục Lý thị cho đi theo Tiêu Duyên vào trong núi.
Hai ngày sau, triệu chứng phát sốt của Diệp Song Căn lặp đi lặp lại nhiều lần, vết thương càng ngày càng đau lợi hại, Diệp Cẩm không có cách nào khác đành phải đi mời lão đại phu thêm một lần, phải kéo dài uống thuốc thêm vài ngày.

Mấy ngày nay Diệp Cẩm lải nhải chuyện đi vào núi trước mặt Lý thị không ít, năm lần bảy lượt cam đoan bản thân sẽ không xảy ra chuyện gì. Sau đó còn phải để hai tiểu quỷ Diệp Như và Diệp Qúy nói tốt. Cuối cùng Lý thị mới miễn cưỡng đáp ứng, chỉ là điều kiện tiên quyết là phải đem theo Diệp Qúy cùng nhau đi vào trong núi.

Diệp Cẩm nghĩ nghĩ, cũng tốt, một bên để Lý thị an tâm, về mặt khác có thể để tiểu Qúy đi theo Tiêu Duyên học hỏi thêm kiến thức, ngay cả bản thân cũng có thể dạy hắn nhận biết vài loại dược liệu đơn giản, hắn có thể giúp mình hái thuốc. Tệ nhất thì hắn cũng có thể giúp đỡ cầm công cụ lương khô chẳng hạn trái ngược lại càng thuận tiện hơn nhiều.
Trước khi đi một đêm, Diệp Cẩm chiên thêm vài cái bánh hành nướng trong nồi, chuẩn bị mấy ngày nay đi lên núi sẽ mang theo ăn, còn chuẩn bị thêm một bình lớn đựng nước sôi để nguội, đem dự phòng cuốn sổ nhỏ và đồ che mưa. Nàng và Diệp Qúy chia nhau mỗi người cầm một nửa, chia riêng từng phần bỏ vào gùi đeo trên lưng nhẹ nhàng không ít. Hôm sau trời còn chưa sáng, hai người đi đến nhà Tiêu Duyên gặp mặt cùng nhau đi vào trong núi.

Bạn đang đọc CẨM TÚ LƯƠNG DUYÊN: NÔNG MÔN KIỀU NỮ của TỰ KIM PHI TẠC

 Trước

Tiếp 

Truyện Cẩm Tú Lương Duyên: Nông Môn Kiều Nữ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Truyện cùng tác giả Tự Kim Phi TạcTruyện cùng thể loạiTham gia YY Hội tại Facebook groupFanpage Chính Thức group

Thông Tin Chương Truyện

Đăng bởiViTràPhiên bảnDịchThời giankhoảng 11 tiếng trướcLượt đọc1Ủng hộTặng Tử Linh Thạch 

Báo Cáo Vấn Đề

Báo cáo cho QTV

This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.

© 2012-2021 TruyenYY.

Nội Quy

Riêng Tư

Bản Quyền

Giới Thiệu

Liên Hệ

Facebook



Nhấn Mở Bình Luận