Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 40: Đoán ý

“Hiện tại tôi là chủ nhiệm khoa ngoại lồng ngực, gần như mỗi ngày đều có ca phẫu thuật chờ tôi. Quả thật rất mệt mỏi, nhưng cũng nhờ đôi tay này mà tôi đã đưa anh cậu từ một nhân viên nhỏ trong cục tài chính, từng bước bước lên vị trí cục trưởng cục tài chính, cậu có biết vì sao không?”, Tổ Văn Quân hỏi. 

Trần Quang Huy lắc đầu, anh biết, cô ta sẽ nói cho anh nghe đáp án. 

“Ở một thành phố nhỏ như Đông Cảng, nếu hai vợ chồng, một người làm bác sĩ, một người làm giáo viên thì về cơ bản sẽ không lo gặp phải khó khăn. Bởi vì hai cái nghề này có thể bao hàm tất cả các mặt quan hệ trong xã hội. Tôi là bác sĩ, ở trong bệnh viện, tôi có thể đi đến ngày hôm này là dựa vào chính mình, mà anh cậu, cũng là dựa vào tôi mới đi được đến hiện tại. Không dám nói bệnh viện là của tôi, nhưng tất cả mọi người đều sẽ có lúc sinh bệnh, chỉ cần không chết, nói thế nào cũng phải có thời điểm cầu đến chỗ tôi. Mặc kệ cậu có là lãnh đạo đi nữa, có thể ra lệnh cho tôi, nhưng dao trong tay tôi, tôi chỉ cần trật một dao, cậu buộc phải thực hiện cuộc phẫu thuật lần hai, cái này chẳng khác nào quyền quyết định của thẩm phán vậy, đáng sợ không?” 

Tổ Văn Quân nói một mạch, khiến Trần Quang Huy nghe mà thầm run sợ. 

Nhưng Trần Quang Huy biết Tổ Văn Quân không hề phóng đại bảnh lĩnh của mình, cô ta thật sự có bản lĩnh như vậy. 

Ba mươi lăm tuổi, chủ nhiệm khoa ngoại lồng ngực, thậm chí còn trực tiếp tham gia phẫu thuật, nói không hề khoa trương, vị trí của cô ta và Diệp Ngọc Sơn thật sự do cô ta từng dao từng dao cắt ra đấy. Tổ Văn Quân đã nói đến nước này rồi, nếu Trần Quang Huy còn không tỏ thái độ thì trong mắt cô ta, anh thực sự là gỗ mục không thể khắc được. 

Cho nên, sau khi Tổ Văn Quân nói xong, Trần Quang Huy liền hỏi: “Chị dâu, vậy chị có thể giúp đỡ tôi hay không?” 

Nếu như không thể, vậy coi như anh chưa nói gì. Nhưng nếu không nói ra những lời này, Tổ Văn Quân sẽ cảm thấy người này đúng là thứ phế phẩm, sau khi rời khỏi cánh cửa này, ai về nhà nấy, mẹ ai nấy tìm. 

Trên đời này không có thứ gì là không thể giao dịch, anh đã nói ra những lời này, nhưng vẫn đang tự hỏi bản thân có giá trị gì có thể khiến Tổ Văn Quân giúp mình? 

Tổ Văn Quân thật sự muốn giúp anh ư? 

Ban đầu, Trần Quang Huy còn chưa xác định, nhưng lúc này, đã nói với cô ta lâu như vậy, nếu cô ta không có ý định này thì sợ rằng ngay cả cửa mình cũng không được vào. 

Đầu óc Trần Quang Huy xoay chuyển nhanh chóng, anh nhớ tới khoảng thời gian Diệp Ngọc Sơn sắp xếp cho mình vào trại giam, anh thật sự mang ơn anh ta, muốn đến nhà nói lời cảm ơn, nhưng chỉ mới đến cổng khu cư xá thì đã bị Tổ Văn Quân đuổi đi. 

Vì sao chứ? 

Bởi vì lúc đó anh không có giá trị với cô ta, hơn nữa, gặp mặt, làm quen chỉ e sẽ mang đến thêm… phiền toái lớn hơn cho cô ta. 

Nhưng bây giờ, chẳng những cô ta dẫn anh đến nhà Bí thư Đảng Ủy, gặp vợ của ông ta, tuy rằng không nói chuyện, bọn họ có thể không nhớ đến anh, nhưng anh thì nhớ rất rõ bọn họ, kể cả nhà họ ở đâu, đường đi như thế nào… 

Sau đó, về đến nhà, Tổ Văn Quân khoe khoang với anh năng lực của cô ta, mối quan hệ của cô ta, đồng thời hỏi ý anh có muốn đến văn phòng Ủy ban thành phố không, tất cả những điều này đều là thăm dò, cô ta đang đợi anh mở miệng. 

Trần Quang Huy biết, Tổ Văn Quân là một người phụ nữ rất giỏi nịnh bợ, nếu không có lợi ích thì cô ta sẽ không bao giờ đối xử hòa nhã với anh như vậy, dù là anh đã thay chồng của cô ta là Diệp Ngọc Sơn làm một tên đổ vỏ, nhưng giờ Diệp Ngọc Sơn đã chết, hơn nữa đứa bé trong bụng Lục Hàm Yên cũng không phải con anh ta, ý nghĩ của vị trí đổ vỏ này cũng mất đi… 

Cho nên, nếu bản thân anh đã không có giá trị lợi dụng đối với cô ta thì e rằng ngay cả việc nói chuyện với anh, cô ta cũng lười. 

Sở dĩ cô ta kiên nhẫn uống trà, nói chuyện phiếm với anh, lại còn cho anh xem bàn tay trắng nõn nà mà có lực của mình, không ngoài mục đích từng bước dẫn dắt anh, muốn anh cầu xin cô ta, cầu cô ta giúp anh, sau đó, cô ta mới có thể đưa ra yêu cầu của mình. 

Vấn đề ở đây là… 

Sao phải như vậy? Nói thẳng không được à? 

Đúng là không được! 

Bởi vì bọn họ chưa thân quen, số lần tiếp xúc có hạn, cô ta muốn quan sát khả năng phản ứng và nhìn rõ lòng người của Trần Quang Huy, cũng là vì phòng ngừa cho tương lai, một khi chuyện bại lộ có thể phủi sạch quan hệ. 

Trên đời này không có người chân chính vô tư, dù là cha mẹ và con cái thì cũng không, đó chính là nhân tính. 

Ràng buộc giữa Trần Quang Huy và Tổ Văn Quân chính là Diệp Ngọc Sơn, nhưng giờ anh ta đã chết rồi, cho nên, mối quan hệ giữa hai người họ coi như một đao chặt đứt, sau này không gặp nữa vốn cũng là điều hợp lý, nhưng thái độ của Tổ Văn Quân dường như không có ý định như vậy. 

“Giúp cậu? Vì sao chứ? Anh cậu khiến tôi dốc hết tâm can, giờ gà bay trứng vỡ, tôi không muốn tiếp tục việc như thế nữa, thật vô nghĩa”, Tổ Văn Quân mất hứng nói. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận