Trên đời này sẽ có người yêu thương bạn vô điều kiện thì chính là người bạn có khả năng bỏ lỡ nhiều nhất, Đường Ly im lặng ăn cơm, cô hình như không có thói quen vừa nói chuyện vừa ăn cơm.
Mà Đường Ứng thì ngược lại, ở bên cạnh Lương Ngôn luyên thuyên không ngừng được, chỉ là lần này gặp lại gương mặt em trai cô cũng trở nên lạnh lùng không ít, lại rất điển trai, mái tóc bảy ba rũ xuống, đôi mắt cũng mang mấy phần lạnh lùng nhưng lời nói phản lại ngoại hình.
Chỉ có ánh mắt của Lương Ngôn chưa từng rời khỏi Đường Ly.
...
Mộ Triết Viễn đáp chuyến bay tại Bạc Thành, liền đi thẳng đến Vũ Xuyên tìm Hạ Bắc Sâm, gần đây anh cảm thấy hình như Cao Hùng lại có ý định chiếm lại Ma Cao nhưng từ trước đến nay Ma Ca đều do anh và Hạ Bắc Sâm quyết định không đến lượt đám người của Cao Hùng.
Hạ Bắc Sâm khẽ đưa tay đung đưa chiếc nôi ngay tại phòng làm việc bởi vì con gái nhỏ Hạ An Ly mình vẫn đang ngủ, nhìn thấy anh bước vào thì cũng đủ hiểu chuyện lớn sắp xảy ra rồi. Anh thông thả ngồi xuống sofa như người nhà không một chút câu nệ nào đối với Hạ Bắc Sâm.
Để tránh bé con thức giấc bọn họ sẽ nói chuyện nhỏ lại, Hạ Bắc Sâm vắt chéo chân nhìn anh bằng ánh mắt thích thú “Sao? Hôm nay Đường Ly không đi cùng cậu à.”
“Cô ấy rất bận! Sắp tới có chuyến hàng mới. Dạo gần đây Cao Hùng có chút động thái lạ tôi nghĩ cậu ta sắp quay lại Ma Cao rồi đấy.” Anh nhấp một ngụm trà thông thả lắc lư đôi mắt nhàn nhạt dáng vẻ không thua kém Hạ Bắc Sâm là bao nhiêu chỉ là gương mặt của Hạ Bắc Sâm có chút lạnh lùng hơn.
“Ma Cao tôi giao cho cậu, muốn làm gì thì làm chỉ cần cậu cảm thấy đúng là được.” Hạ Bắc Sâm mi mắt không nâng lên chỉ khẽ đặt ánh mắt vào ly trà của mình, bây giờ nhiều chuyện quá anh lại không muốn Từ Ân và con gái mình gặp nguy hiểm cho nên không thể xen vào quá nhiều nữa.
Tâm của anh không dao động, chẳng hiểu sao bây giờ trong đầu anh lại hiện lên hình ảnh của Đường Ly, mà mỗi lần như vậy anh lại sợ cô sẽ bị thương, Mộ Triết Viễn nhiều năm phong lưu, chơi đùa với nhiều phụ nữ, Đường Ly cũng không ngoại lệ, anh chỉ có một ngoại lệ mà thôi.
Cái liếc mắt của Hạ Bắc Sâm xẹt nhẹ qua sự muộn phiền của bạn mình “Mộ Triết Viễn! Cậu và Đường Ly thật sự không có gì sao? Cậu vẫn đợi người đó mà vẫn muốn giữ lại Đường Ly à.” anh ta biết rất rõ trong lòng Mộ Triết Viễn có ai, chỉ là nếu người kia quay trở về, Đường Ly thật sự đấu không lại.
Không cần nói đến chuyện vẻ bề ngoài, riêng quả tim của Mộ Triết Viễn đặt ở người kia thôi Đường Ly đã thua rồi. Nghe thấy anh nói Mộ Triết Viễn khẽ sựng lại đưa mắt không chút cảm xúc nào lộ ra, chỉ khẽ mỉm cười nhạt “Cô ấy là cả đời, còn Đường Ly là vật thay thế, là món đồ mà tôi nâng niu không thể bỏ được, chưa hết Đường Ly còn là cánh tay phải của tôi.” Bởi vì Đường Ly là người tốt nếu để mất Đường Ly sẽ rất thiệt thòi cho tổ chức anh cũng mất đi cánh tay phải của mình.
Nghe xong những gì anh nói Hạ Bắc Sâm chỉ biết lắc đầu ngao ngán không biết nên khuyên thế nào mới phải, anh ta chỉ đứng dậy ung dung đút hai tay vào túi quần khẽ nghiên đầu nói với anh “Thật lòng mà nói, cậu có từng nghĩ nếu một ngày Đường Ly bị kẻ thù bắn chết, hay cô ấy gặp chuyện nguy hiểm hi sinh thì cậu sẽ sống thế nào không?” Con người ta khi mất đi liền sẽ biết trân trọng.
Cũng như việc sau kh Doãn Từ Ân rời đi, anh ta ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ, sẵn sàng vứt bỏ tất cả đều đuổi theo cô đợi cô trở về. Con người ta sẽ không nhận ra tình yêu nếu như cứ suy nghĩ đơn giản, tình yêu xuất phát ở sâu thẳm trong tim, chỉ khi bạn không còn nhìn thấy đối phương ở trước mặt nữa thì mới cuốn quýt đi tìm.
Mộ Triết Viễn im lặng không nói, ý nghĩ của anh rất kiên định, Đường Ly không thể nào mang ra so sánh với cô gái anh đợi, trong lòng anh từ đầu đến cuối chỉ có cô gái anh đợi, còn cô chỉ là sự xuất hiện sai lầm mà anh chưa từng nghĩ.
Cô ấy mất tích nhiều năm như vậy, không rõ tung tích, cô ấy là người mà cả đời này Mộ Triết Viễn thích cũng là người anh mất nhiều năm để đợi trở về. Đường Ly ở bên cạnh anh cũng rất nhiều năm, vì anh mà hi sinh, thay da đổi thịt, vì anh làm hết tất cả những việc nguy hiểm chỉ vì sợ anh bị thương.
Nhưng đối với Mộ Triết Viễn! Đường Ly sẽ không bao giờ so sánh được với người con gái kia, bởi vì cô sẽ không bao giờ có được tình yêu của anh cho dù cô có cố gắng nhiều bao nhiêu đi chăng nữa.
Nhìn thái độ của Mộ Triết Viễn, Hạ Bắc Sâm thật sự hi vọng cái tên này giác ngộ sớm một chút, nếu không có khi sẽ hối hận đến chết vì những gì mà anh đã nói ngày hôm nay.