Lý trí nói cho anh ta biết, nếu mục tiêu đã chờ đợi mình thì tuyệt đối không dễ dàng đối phó!
“Tôi chờ anh lâu rồi đây”.
Như thế đang muốn xác thực phán đoán của Triệu Long, trong bóng tối, Tân Tranh mở miệng, giọng không lớn, lại vang vọng bên tai Triệu Long như sấm rền!
Vừa mới nói xong, Tân Tranh đã cất bước đi về phía Triệu Long.
Một bước, hai bước, ba bước…
Trong bóng tối, bước chân Tân Tranh không nhanh không chậm, mỗi bước đều đều như thể anh đã cố tình đo đạc, độ dài hoàn toàn giống nhau.
“Phù… Phù.
Bên tai vang lên lời Tân Tranh nói, thấy Tân Tranh từng bước đi tới, hơi thở Triệu Long bỗng trở nên dồn dập.
Tuy anh ta không cảm nhận được một tia sát khí nào trên người Tân Tranh nhưng trong lòng vẫn tràn ngập nỗi bất an!
Bởi biểu cảm của Tân Tranh thực sự rất bình tĩnh!
Cảm giác đó không giống như bị ám sát, ngược lại còn giống kẻ đi săn hơn.
ực~
Rất nhanh, Triệu Long chuyến động yết hầu một chút, dựa vào ý chí lớn mạnh trong nháy mắt điều chỉnh lại cảm xúc, xua tan nỗi bất an trong lòng, sau đó chậm rãi đứng lên, lập tức nghênh đón Tân Tranh.
Khự~
Đi được vài bước, Tân Tranh bỗng nhiên dừng cước bộ lại, liếc nhìn Triệu Long: “Anh là Triệu Long, nguyên đội trưởng đội đặc công quân khu Giang Ninh?”
“Cậu là?”
Triệu Long nghe thấy vậy, lập tức ngẩn người ra, mục tiêu không ngờ lại nhận ra mình.
“Năm năm trước, anh và Long Nguyệt cùng một nhóm mười người tham gia tuyển chọn vào Long Nha. Cuối cùng, chỉ có Long Nguyệt vượt qua được kỳ kiểm tra tuyển chọn gia nhập Long Nha”.
Tân Tranh bâng quơ đáp, ngữ khí có chút phức tạp, anh nhận ra Triệu Long nhưng không biết Triệu Long đã trải qua những gì.
Biếu cảm của Triệu Long trong nháy mắt có thay đổi rất lớn!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!