“Thân là đội trưởng lữ đoàn đặc công quân khu Giang Ninh, lẽ ra anh phải là bảo bối của các đội trưởng trong quân khu Giang Ninh. Bọn họ sao có thể bằng lòng để anh đi?”, Tân Tranh có chút khó hiểu hỏi.
“Huấn luyện viên, tôi có thể hút điếu thuốc không?”, Triệu Long theo bản năng rút từ trong túi ra một bao thuốc, sau đó lại cảm thấy có gì đó không ổn liền quay qua nhìn Tân Tranh hỏi ý kiến.
“Được”.
Tân Tranh gật đầu đáp.
Tách-
Triệu Long châm điếu thuốc, dùng sức hít sâu một hơi khiến nicotin lưu chuyển vài vòng trong phế quản, sau khi cảm xúc bình ổn lại, anh ta mới từ tốn nói: “Ba năm trước, tôi về thăm họ hàng, từ chỗ mẹ tôi biết được vợ cũ không quan tâm đến con cái, suốt ngày ôm điện thoại, ăn mặc hở hang đi chơi và thường xuyên về muộn”.
“Tôi biết vợ mình chắc chắn có vấn đề, vì vậy mới điều tra cô ta, kết quả trong bản điều tra phát hiện trong suốt mấy năm đó, cô ta đã quan hệ với đàn ông khác hàng trăm lần, có mấy lần còn trong lúc con gái tôi đổ bệnh!”
“Lúc ấy, tôi thực sự rất tức giận nhưng nghĩ đến mấy năm nay tôi ở bên ngoài không thể quan tâm cô ta, liền bắt buộc thuyết phục chính mình tha thứ cho cô ta. Khi đó tôi nghĩ chỉ cần cô ta hứa về sau sẽ sống tử tế, chăm sóc con cái, tôi sẽ không truy cứu chuyện trước kia nữa. Nhưng đến khi về tới nhà, chuẩn bị tìm cô ta nói chuyện mới phát hiện cô ta không ở nhà”.
Nói tới đây, Triệu Long tạm ngừng một chút, sau đó lại hít một hơi, cuối cùng mới nói: “Đêm cùng ngày, tôi bắt được tận giường cô ta và gian phu trong khách sạn. Trong cơn giận, tôi đánh cô ta thành người thực vật, một cước đá tên kia thành thái giám”.
“Tên gian phu đó khá có thế lực trong vùng, về sau hắn muốn tìm cách trả thù tôi. Sau khi biết tôi là thành viên chiến đội đặc biệt hắn không dám manh động, muốn sử dụng các mối quan hệ đưa tôi vào tù. Sau khi thủ trưởng cũ biết được chuyện này, muốn bảo vệ tôi dù kết quả có ra sao. Nhưng tên gian phu có một người họ hàng là phóng viên nổi tiếng trong giới, liền đưa tin rộng rãi về sự việc, dẫn đến ảnh hưởng nghiêm trọng. Cuối cùng thủ trưởng cũ vẫn nhất quyết bảo vệ tôi, thậm chí còn muốn thay đổi hồ sơ của tôi nhưng tôi từ chối”.
Vừa dứt lời, Triệu Long dập điếu thuốc xuống gạt tàn, biếu cảm vô cùng phức tạp, có tia phẫn nộ cũng có phần hối hận nhưng nhiều hơn thế là sự thê lương.
“Tại sao lại muốn từ chối?”, Tân Tranh hỏi.
“Ba năm trước mẹ tôi qua đời, bởi chuyện của tôi mà tức giận đến ngã bệnh không dậy nổi, chưa đầy mười ngày liền qua đời”, ngữ khí của Triệu Long trầm xuống nói: “Trong nhà không có ai, nếu tôi quay trở lại quân doanh thì đứa nhỏ sẽ không có ai chăm lo”.
“Vậy hiện giờ anh đang làm gì?”, Tân Tranh có chút đồng tình hỏi.
“Sau khi an táng cho mẹ xong, tôi rời quê hương đến Giang Ninh, làm huấn luyện viên cho một võ quán”.
Triệu Long do dự một chút rồi tiếp tục nói: “Năm nay con tôi mắc phải một loại bệnh kì quái, rất khó chữa trị, hơn nữa chi phí điều trị rất cao. Dương Sách, lão đại giới ngầm Giang Ninh không biết từ đâu đã biết chuyện, liền bí mật giúp
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!