Lần này, cục trưởng không nghe, trực tiếp bước nhanh theo mấy lãnh đạo phía trước, cười nói bước vào nhà ăn của cơ quan.
Vương Mộng Nam thấy vậy, tức đến dậm chân.
Cô ta dám chắc chắn cái chết của Lương Thế Hào có trò mèo, nhưng như cục trưởng nói, cô ta không thể đi điều tra.
Việc này khiến cô ta vô cùng bực mình!
Trong một quân doanh ở ngoại ô Đông Hải.
Các tân sinh viên của trường Đại học Đông Hải kết thúc huấn luyện buổi sáng, sau khi ăn trưa, kết thành nhóm ba, năm người về ký túc xá.
Trải qua huấn luyện quân sự liên tục nhiều ngày, bất luận nam sinh hay nữ sinh, làn da đều bị rám nắng không ít, hơi thở yếu ớt được thay thế bằng hơi thở mạnh mẽ, khỏe khoắn.
“Ánh mặt trời đúng là quá độc hại, bôi kem chống nắng cũng không có tác dụng!”
Sau khi về đến ký túc xá, Trương Hân Như lấy gương trang điểm ra, thấy làn da vốn trắng nõn của mình bị rám nắng không ít, chu miệng nói: “Diệu Y à, thật ngưỡng mộ cậu, da của cậu đúng là làm bằng nước, hoàn toàn không cháy nắng!”
“Cậu cũng không đen mà…”, Tô Diệu Y cười đáp lại.
“Các cậu nghe nói chưa? Chủ tịch Lương Thế Hào của tập đoàn Hải Thiên bị bắt, hơn nữa còn chết trong trại giam, tập đoàn Hải Thiên cũng bị niêm phong…”
Đúng lúc này, Phan Dung cầm điện thoại, nhìn thấy thông tin của một người bạn gửi vào nhóm wechat, vội vàng nói với Trương Hân Như.
Không có câu trả lời.
Bất luận là Trương Hân Như hay là Tô Diệu Y, hay Trần Tĩnh cũng đều không lên tiếng.
Nhập mật khẩu: 1234
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. com để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!