Đặc biệt là đôi chân thon dài thẳng tắp kia, ngay lập tức đã khơi dậy dục vọng trong họ!
Nhìn thấy bạn trai nhà mình nhìn chằm chằm Trần Tĩnh, sắc mặt của hai cô gái có chút khó coi, trong ánh mắt bọn họ nhìn Trần Tĩnh mang theo tia thù địch và ghen tị.
Tuy rằng bọn họ không vui vẻ nhưng không thể không thừa nhận, bất luận là diện mạo hay dáng người họ đều không thế bằng Trần Tĩnh, điều duy nhất hơn chỉ có thể là cách ăn mặc.
Đổi lại mà nói, nếu Trần Tĩnh cũng ăn mặc giống họ thì tuyệt đối ăn đứt mấy người đó.
“Diệu Y, mọi người đến rồi sao. Vừa hay hôm nay chúng tôi cũng đến khu nghỉ mát Thiên Sứ, lại gặp được Phan Dung, nghe nói hôm nay các cậu cũng đi, vậy thì đi chung đi!”
Đợi sau khi bốn người Tân Tranh đến gần, Giang Đào cười nói.
“Giang thiếu, để tôi giới thiệu một chút!”
Giang Đào vừa dứt lời, Phan Dung liền tiến lên hai bước, trưng cầu ý kiến anh ta, thấy được cái gật đầu của Giang Đào mới vươn tay phải ra, chỉ vào một người thanh niên mặc toàn đồ hiệu nói: “Diệu Y, đây là Vương Hải trường mình, học cùng khóa, bố cậu ấy là Cục trưởng Cục Du lịch, đã sắp xếp ổn thỏa cho lần đi này của chúng ta, từ phương tiện đi lại, ăn uống, chỗ nghỉ v.v…”.
“Bạn học Tô, nghe danh đã lâu”.
Sau khi được Phan Dung giới thiệu, thanh niên tên Vương Hải mỉm cười chào hỏi.
“Chào cậu”, Tô Diệu Y mỉm cười, đáp lại.
“Bạn này là Chu Manh, cũng là bạn học trong trường, bố cậu ấy là phó tổng văn phòng thành ủy!”
Phan Dung lại mở miệng nói, giọng nói rõ ràng đề cao, hơn nữa gương mặt lại càng thêm phần sáng lạn.
Hết thảy những điều này bởi cô ta biết mặc dù bố của Chu Manh chỉ ở cấp phó phòng, nhưng lại là ngành có thực quyền lớn, ông ấy so với bố của Vương Hải sẽ có tiền đồ và quyền lực hơn.
Mà vừa rồi do Vương Hải sắp xếp chuyến đi lần này nên cô ta phải giới thiệu Vương Hải trước, lúc này làm như vậy để tránh cho Chu Manh tức giận.
“Xin chào, bạn học Tô”.
Người tên Chu Manh tuy không mặc một thân đồ hiệu nhưng trên người mang theo khí chất cao ngạo, ngay cả khi đối diện với Tô Diệu Y có danh tiếng lớn cũng không bị lép vế.
“Bạn này học khoa âm nhạc tên Phan Ngạn Long, bố cậu ấy là doanh nhân có tiếng ở Đông Hải chúng ta, mới đầu tư vào một bộ phim điện ảnh”, Phan Dung chỉ vào một nam thanh niên có tạo hình khá nghệ thuật với mái tóc dài.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!