Quả nhiên, ánh mắt Trương Cổ đã bị “phong cảnh” dưới làn váy đó hấp dẫn, trong mắt không hề che giấu chút ham muốn nào.
“Có muốn tranh thủ lúc ông ấy và tên họ Tân khi tán gẫu để chúng ta làm chút chuyện không?”, Thẩm Ngọc Đồng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng xinh đẹp, nói với giọng quyến rũ.
“Bây giờ là ban ngày, nhiều người lắm miệng, hơn nữa còn có thể trở về bất kỳ lúc nào, tốt nhất là đừng nghịch lửa, nếu không một khi bị phát hiện thì hậu quả sẽ không thể gánh vác nổi”.
Tuy là Trương Cổ rất muốn đè Thẩm Ngọc Đồng ra tử hình tại chỗ, nhưng cuối cùng vẫn cố đè nén ham muốn, nói: “Thế này đi, nhóm Hân Như đã ra bãi biển hết rồi, chúng ta cũng ra đó thôi”.
“Được rồi”.
Thẩm Ngọc Đồng thở dài: “Cũng không biết phải chờ đến bao giờ, chúng ta có thế quang minh chính đại đến với nhau”.
“Hẳn là sẽ không quá lâu”, Trương CỔ nhìn về phía biển, nhẹ giọng nói, trong mắt là dã tâm.
“Chờ mong cái ngày đó sẽ đến!”
Thẩm Ngọc Đồng đứng lên, gương mặt đầy vẻ quyến rũ động lòng người nở nụ cười, sau đó cùng Trương Cổ ra khỏi sân biệt thự, đi về phía bãi biển.
Trên bờ biển.
Nhập mật khẩu: 1234
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https://Tamlinh247.vn/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}