Cô ấy còn chưa nói ra câu sau thì đã bị Tân Tranh ngắt ngang: “Nếu đã gọi là anh thì đừng nói bất kì một lời nào cả. Em cũng không cần lo cậu ta sẽ bị chết đuối… Đoạn đó nước không sâu, cao lắm cũng chỉ đến ngực mà thôi, vì cậu ta sợ hãi nên mới không dám thử xem độ sâu của nước”.
Nghe Tân Tranh nói thế, Trần Tĩnh khẽ thở phào, nhưng trên mặt vẫn là vẻ lo lắng.
“Em cũng không cần lo cậu ta sẽ trả thù anh, người như cậu ta thì đến bao nhiêu anh cũng không sợ”, Tân Tranh thấy thế, biết suy nghĩ trong lòng Trần Tĩnh lại bổ sung thêm.
“Biết rồi anh Tranh”.
Trần Tĩnh nghe thế thì yên lòng gật
đầu.
“Phù… Phù…”
Chẳng mấy chốc Chu Manh đã bơi tới bờ biển, như một con cá mắc cạn ngã chổng vó bên bờ cát, dường như vẫn chưa thể lấy lại tinh thần từ sự hốt hoảng.
Hả?
Thấy thế, Tân Tranh không ngó ngàng tới nữa, chuẩn bị dẫn Trần Tĩnh rời khỏi đó thì thấy nhóm Giang Đào đang đi đến với vẻ mặt khó chịu, anh bèn dừng bước.
Cảm xúc của Chu Manh dần trở nên bình tĩnh, liếc thấy nhóm Giang Đào thì lập tức bật dậy như bị kim đâm.
Hoảng sợ đã trôi qua, cậu ta cảm thấy những chuyện vừa xảy ra lúc nãy thật sự quá mất mặt!
“Tên họ Tân kia, anh làm thế là có ý gì?”
Nhập mật khẩu: 1234
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https://Tamlinh247.vn/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}