Tân Tranh lấy ví dụ nói rõ thực lực của Triệu Long, sau đó nhìn thấy thái độ của Trương Bách Hùng trở nên nghiêm trọng, lại bổ sung nói: “Nhưng ông không cần lo lắng, từ nay về sau, Triệu Long sẽ không làm việc cho Dương Sách nữa. Ân tình mà anh ta nợ Dương Sách, tôi đã trả rồi. Nếu không, Dương Sách đã chôn dưới mộ rồi!”
“Ách…”
Trương Bách Hùng nghe vậy, hơi há miệng muốn nói gì, nhưng hồi lâu cũng không nói ra được một chữ.
“Cậu… cậu nói thật không?”
Cùng lúc đó, ở chỗ phía sau đá nham không xa, Phan Dung lại gần phía sau một cái cây lớn, nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người, trong lòng dâng
lên làn sóng lớn dữ dội!
Từ sau khi Trương Bách Hùng gặp mặt Tân Tranh lần đầu, ông ta đã cảm thấy Tân Tranh không đơn giản.
Sau này, được biết Tân Tranh đấu với nhà họ Lương, khiến họ nhà Lương sụp đổ, ông ta càng hiểu sâu thêm về Tân Tranh, cảm thấy Tân Tranh thần bí và nguy hiểm hơn ông ta tưởng tượng.
Mặc dù vậy, khi ông ta nghe thấy lời của Tân Tranh, ông ta vẫn bị kinh hãi!
Bởi vì, ông ta có thể cảm nhận được vẻ tự nhiên trong lời của của Tân Tranh.
Cảm giác đó, dường như với Tân Tranh, giết Dương Sách không khác gì với thịt một con gà!
Phải biết rằng, Dương Sách là đầu rồng thế giới ngầm của cả Nam Tô.
Điều quan trọng hơn là, ông ta tin Tân Tranh biết thân phận của Dương Sách!
Dưới tình hình như vậy, Tân Tranh có thể thịt Dương Sách như thịt một con gà, thì có nghĩa là gì?
Có nghĩa là, Tân Tranh không những có thực lực giết Dương Sách một cách dễ dàng, hơn nữa hoàn toàn không sợ những chuỗi hậu quả sẽ xảy ra sau khi giết Dương Sách!
“Chẳng lẽ cậu ta là người nhà họ Tân ở Yên Kinh?”
Bổng nhiên.
Trong lòng Trương Bách Hùng nổi lên suy nghĩ này.
Không thể nào!
Gần như theo bản năng, Trương Bách Hùng phủ quyết suy nghĩ này.
Là bố già thế giới ngầm Đông Hải, ông ta biết rõ, nhà họ Tân đại diện cho điều gì ở Hoa Hạ.
Có thể nói một cách không khoa trương, bất kỳ một con cháu đời sau của nhà họ Tân, mặc dù không cần cố gắng cũng có thể có quyền lực và tài phú mà chín mươi chín phần trăm người bình thường phấn đấu cả đời cũng không thể có được!
Thậm chí, nói khoa trương một chút, cho dù một con chó của nhà họ Tân cũng đủ để khiến nhân sĩ thành công trong mắt người bình thường kính sợ!
Đẳng cấp!
Càng là nhân sĩ thành công, càng biết hàm nghĩa của hai từ này ở Hoa Hạ.
Nếu Tân Tranh thực sự đến từ nhà họ Tân Đế Vương, chắc chắn không thể nào đến trường đại học Đông Hải làm bảo vệ – là đang sỉ nhục vinh quang của nhà họ Tân!
“Đây là một người không nhìn đến quy tắc, thậm chí dám dẫm lên quy tắc”.
Cuối cùng, trong lòng Trương Bách Hùng đưa ra nhận định về Tân Tranh, sau đó trầm ngầm một lúc, nói: “Cậu Tân, cảm ơn cậu đã thẳng thắn nói với tôi tất cả, cũng chúc cho chúng ta không trở thành kẻ địch, mà thành bạn bè”.
Tại đây có hình