Nghe thấy lời của anh Ma, nhìn thấy dấu hiệu tay của anh Ma, gã lực lưỡng phía sau hắn hơi do dự, sau đó thấy ánh mắt của anh Ma lướt đến, mới bất chấp tiến lẽn, bước chân rất chậm, cơ thể hơi căng cứng.
Đó là biếu hiện của cực kỳ căng thẳng!
“Pằng!”
Liền sau đó, Tân Tranh nghe thấy rõ ràng tiếng bước chản vang lên bẻn trong, từ xa đến gần, đồng thời nhìn thấy một người lộ ra một nửa cơ thể từ cửa sổ của văn phòng phía Tây.
“Rác.”
Không hề do dự, Tân Tranh lập tức quay người, quỳ một chân xuống đất, nhắm chuẩn, bóp cò, thực hiện một loạt hành động trong một lần.
“Pẵng/
Một tiếng súng vang lên, đầu của một gã lực lưỡng bị bắn nổ, cơ thế treo trên cửa số.
ừm?
Anh Ma dẫn một gã lực lưỡng vừa chạy đến đại sảnh, đang định xông ra cửa, đột nhiên nghe thấy tiếng súng vang lên, sợ đến toàn thân run rẩy, vội vàng trốn phía sau bình hoa của đại sảnh tầng một, cầm súng nhằm chuẩn ra cửa.
Tân Tranh thổi làn khói xanh bốc lên từ nòng súng, sau đó đứng thẳng, hai tay cầm súng, dịch chuyển ngang, xuất hiện ở cửa tòa nhà văn phòng.
Pằng pằng pằng pằng…
Lập tức, tiếng súng vang lên, trong đại sảnh tầng một, anh Ma và gã lực lưỡng đó nhìn thấy bóng dáng của Tân Tranh xuất hiện, không hẹn mà cùng bóp cò, viên đạn vù vù bắn về phía cửa.
“Hắn… hắn đâu?”
Liền sau đó, bọn họ lần lượt mở to mắt, nhìn cửa trống không, trong lòng tràn ngập nghi ngờ.
Nếu không phải vì đồng bọn cũng nố súng, thậm chí bọn họ còn tưởng rằng mình hoa mắt, bị ảo giác!
Ảo giác sao?
Ngay sau đó không đợi hai người còn đang kinh ngạc kia lấy lại tinh thần, thân ảnh Tân Tranh đã xuất hiện.
Bùm!
Bùm!
Người thật, súng vang!
Vẫn là bắn tỉa như cũ!
Pằng ~
Pằng ~
Hai viên đạn bắn trúng hai bình hoa lớn, âm thanh của bình hoa vỡ vụn, phát ra âm thanh giòn giã.
Khi âm thanh vỡ vụn vang lên cũng là lúc anh Mã và tên cao to kia từ từ ngã xuống, trên đầu xuất hiện một lỗ thủng, chất lỏng đỏ tươi từ từ chảy ra.
Dưới ánh đèn, bọn họ mở to hai mắt nhìn, bộ dạng chết không nhắm mắt, cảm giác giống như đang tự hỏi: Sao… sao anh ta có thế làm được vậy?
Không có lời đáp, Tân Tranh hai tay cầm súng,
sái bước đi thẳng vào tòa nhà văn phòng, anh đi về phía cầu thang, bước đi tùy hứng không có cảm giác như đang giao đấu, mà chỉ đơn thuần là đang tản bộ thôi.
Đi được vài bước, Tân Tranh đi tới điếm giao giữa hành lang và cầu thang.
Cùng lúc đó, ờ phía tây hành lang, có một người đàn ông to lớn đang cầm súng nhắm ngay lối vào hành lang.
Hắn ta vốn nghe theo sự sắp xếp của anh Mã, bay qua cửa số, tấn cõng Tân Tranh từ bên ngoài, nhưng bởi đồng bọn của mình bị Tân Tranh bắn trúng, thi thế kẹt trên cửa sổ nên đành phải rút lui.
Giờ phút này, hắn ta thấy Tân Tranh nghênh ngang xuất hiện, cảm giác như gặp quỷ, trợn tròn mắt nhìn hoàn toàn quên phải nổ súng.
Pằng~
Mật khẩu: 9999
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https:// đây/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}