Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cao Thủ Chiến Hồn - Tần Tranh

“Bớt lại đi, bố nghĩ nếu bố không gọi điện cho con, thì cả tối nay con cũng sẽ không gọi điện cho bố đâu!”
Trương Bách Hùng tức giận nói, sự việc đêm nay có thể được gọi là biến chuyển bất ngờ, nếu không phải ông đã trải qua vô số sóng to gió lớn thì cũng đã căng thẳng đến chết, tâm trạng giống như đang đi tàu lượn vậy, chốc lên lại hạ xuống.
Điều này khiến ông ít nhiều cũng có chút oán trách đối với hai người vệ sĩ đã hôn mẻ kia về việc Trương Hân Như lén lút chạy tới Tô Thành.
Hơn nữa, Trương Hân Như rõ ràng biết ông vô cùng lo lẳng nhưng còn không chủ động gọi điện cho ông?
“Bố thân yêu, con sai rồi”, Trương Hân Như vội vàng chủ động nhận sai.
“Con đang ở đâu?”
Mắt thấy Trương Hân Như, người luôn tỏ ra mạnh mẽ chủ động thừa nhận sai lầm, cộng thêm việc cô vừa chịu kinh sợ bình an vô sự trở lại, sự giận dữ trong lòng Trương Bách Hùng cũng biến mất, liền đổi chủ đề hỏi.
“Con đang ờ Tô Viên, vừa tẳm rửa xong, chuấn bị đi ngủ ạ”, Trương Hân Như trả lời.
“Vậy con ngủ đi, ngày mai bố tới đón con”, Trương Bách Hùng suy nghĩ một hồi.
Ông ta lúc này đã dẫn người từ Đông Hải đuổi tới Tô Thành, vừa xuống khỏi đường cao tốc, ông vốn định tới đón Trương Hân Như sau đó đến nhà máy thép bỏ hoang kia, nhưng sau khi nghe tin cô đang ở Tô Viên, liền thay đổi ý định, đi thẳng đến nhà máy thép bỏ hoang.
Bởi ông hiếu rất rõ, Tô Viên là nơi an toàn nhất trong toàn bộ Tô Thành, sẽ không có ai dám chạy tới Tô Viên giở trò lưu manh.
Sau nửa đêm, lượng xe cộ lưu thông trên đường hiển nhiên ít hơn rất nhiều, một nhóm gần 40 người của Trương Bách Hùng ngồi trên mười chiếc xe, đến
nhà máy thép bỏ hoang trong vòng chưa đây nửa giờ.
Mười chiếc xe lần lượt dừng bánh, Trương Bách Hùng dẫn đầu bước xuống, theo sau là vệ sĩ riêng Trương Trung, quân sư Chu Văn Mặc và Trương Cổ.
Hả?
Vừa bước xuống xe, đập vào mât ba người Trương Bách Hùng là sáu thi thế đang nằm sõng soài ớ cống nhà máy thép bỏ hoang, trên người còn có một vài vết máu.
“Tất cả bọn họ đều bị vặn gãy cổ, hơn nữa có vẻ như là cùng một điếm thời gian”, Chu Văn Mặc tiến lên kiếm tra thi thế của sáu gã đàn ông vạm vỡ rồi đưa ra phán đoán này.
“Ư…”
Nghe vậy, Trương Cổ không khỏi kinh ngạc.
Là con nuôi của Trương Bách Hùng, kỹ năng của anh ta đương nhiên không tồi, cũng từng gặp qua người được xưng tụng là cao thủ, thậm chí còn được luyện tập với một số cao thủ nhưng cũng không thể tưởng tượng được tài nghệ của một người phải khủng bố đến mức nào mới có thế cùng lúc bẻ gãy cổ của sáu tay súng bằng tay không!
Không chỉ Trương Cố, ngay cả khóe mắt Trương Bách Hùng cũng đang run lên từng trận.

Nhấn Mở Bình Luận