“Nghe”.
Trương Bách Hùng ra chỉ thị.
“Ông Chu, vừa mới nhận được tin tức Tân Tranh chặt gãy chân của Giang Đào – con trai của Giang Khai Huy phó chủ tịch tỉnh Nam Tô, hơn nữa nghe nói vết thương của Giang Đào rất nghiêm trọng, nửa đời sau phải sống trên xe lăn”.
Điện thoại vừa kết nối, cơ sờ ngầm đã báo cáo đầu tiên: “Trước mằt, Tân Tranh dẫn tiểu thư trở về Tô Viẻn. Nhưng theo như bạn bè của cảnh sát nói, người đứng đầu phía cảnh sát Tô Thành đã mở cuộc họp khấn cấp ngay trong đêm, yêu cầu nhất định phải truy nã hung thủ đánh tàn phế Giang Đào về quy án, nghiêm trị không tha, xem ra toàn bộ cảnh sát Tô Thành sẳp bắt tay vào hành động!”
“Biết rồi”.
Nghe thấy báo cáo của cơ sở ngầm, mặt mũi Chu Văn Mặc liền thay đổi, sau đó ông ta tỉnh bơ nói rồi cúp điện thoại.
“Sao vậy ?
Trương Bách Hùng phát hiện ra biểu cảim biến đổi của Chu Văn Mặc, ông ta lập tức mở miệng hỏi.
“Đại ca, vừa rồi cơ sở ngầm nói…”
Chu Văn Mặc vội vàng báo cáo đầu đuôi ngọn ngành cho Trương Bách Hùng.
“Cậu ta đã ra tay đánh tàn phê’ con trai của Giang Khai Huy?”
Nghe thấy báo cáo của Chu Văn Mặc, chân mày Trương Bách Hùng nhất thời nhíu lại, ông ấy rất rõ sức mạnh của nhà họ Giang ở vùng tam giác Trường Giang khủng khiếp đến cỡ nào.
Cho dù là nắm giữ quyền phát biểu thê’ giới ngầm ở Đông Hải, ông ấy cũng không dám liều chết với nhà họ Giang!
Bởi vì cho dù liều chết với nhà họ Giang thì cũng không có phần thẳng, nhiều nhất chỉ là làm tổn thương nguyên khí của nhà họ Giang!
Dưới tình hình như vậy, dù ông ấy muốn ra tay trợ giúp Tân Tranh thì cũng là có lòng nhưng bất lực.
“Đúng là sơn cùng thuỷ tận ngờ hết lối, liễu rủ hoa cười lại gặp thôn, hầy, cho dù cậu ta có sức mạnh thì có thể chống lại thê’ nào? Chặt đứt chân
con trai của Giang Khai Huy, cậu ta ắt sẽ bị nhà họ Giang dùng quyền thế đánh thành thịt nát!”
Trương Bách Hùng đang lo lắng cho Tân Tranh phái chịu đựng sự phẫn nộ và báo thù của nhà họ Giang, còn Trương Cổ thì thờ phào nhẹ nhõm.
Theo như anh ta thấy, Tân Tranh không có cách nào chống lại được nhà họ Giang.
Lửa giận của nhà họ Giang sẽ đốt Tân Tranh thành tro bụi.
Một giờ sáng.
Trong phòng hội nghị của cục công an thành phố Tô Thành đang diễn ra cuộc họp khẩn cấp.
Nòng cốt của giới cảnh sát Tô Thành do Tê Vạn Quân đứng đầu đã tập trung ở đây, có các thành viên của cục công an thành phố, cũng có người đứng đầu của các phân cục, còn có đội cảnh sát hình sự, đội cảnh sát giao thông và đứng đầu đội đặc cảnh hiện nay.
“Chư vị, trễ như vậy rồi còn gọi mọi người đến đây họp, là vì tối nay ở thành phố của chúng ta xảy ra một sự việc đánh người mang tính chất cực kỳ ác liệt”