“Điều… điều này sao có thể chứ?”
Trong lòng Giang Khai Huy chấn động, không tin nổi vào tai mình.
“Dương Sách dẫn theo ba mươi chín người được trang bị súng ống bắt cóc Trương Hân Như, con gái của Trương Bách Hùng, chủ tịch tập đoàn Bách Hùng, Tiểu Tranh đến giải cứu con bé. Đám người Dương Sách muốn giết chết Tiếu Tranh, nhưng kết quả lại bị Tiếu Tranh giết. Bao gồm cả Dương Sách cùng ba mươi chín người trong thế giới ngầm đều đã chết!”, Tô Nho Lâm không chỉ giải thích mà còn tiếp tục nói rõ cả quá trình.
Hửm?
Trong lòng Giang Khai Huy dâng lên một cơn sóng lớn, hoàn toàn ngơ ngác.
“Tuy Tiểu Tranh biết con trai cậu chỉ điểm cho Dương Sách hại nó nhưng vẫn không trực tiếp đi tìm con trai cậu tính sổ mà bảo Diệu Y và Tiếu Tĩnh về Tô Viên. Kết quả con trai Chu Chí Bình không để Tiếu Tĩnh đi. Bởi vậy, mới cùng cá cược với Tiểu Tĩnh, đám bạn của con trai cậu cược tối hôm qua Tiếu Tranh sẽ chết, mà Tiếu Tĩnh lại quả quyết Tiếu Tranh sẽ không có chuyện gì”.
Tô Nho Lâm nói tới đây, ngữ khí trầm xuống: “Lúc Diệu Y nhận được điện thoại của Tiếu Tranh đẫ muốn dẫn Tiểu Tĩnh rời đi, con trai Chu Chí Bình không đồng ý, còn cưỡng ép Tiếu Tĩnh ở lại kết quả bị Tiểu Tĩnh đá một cước. Sau đó con trai cậu ra mặt thay bạn bè, nói dối Tiếu Tranh đã chết, còn tuyên bố không cho phép con bé rời đi, Tiểu Tĩnh không thế rời khỏi quán bar thậm chí đám chúng nó còn tính để nhân viên quán bar ra ép buộc Tiểu Tĩnh đi, bắt con bé qua đêm với con trai Chu Chí Bình!”
Giang Khai Huy trợn tròn hai mắt, ông ta đã nghĩ tới chuyện Giang Đào nói dối nhưng thực sự không ngờ sự tình lại hoàn toàn đi ngược lại như vậy, theo cách nói của Tô Nho Lâm thì Giang Đào không đúng chút nào, hơn nữa còn là nghỉ phạm vỉ phạm pháp luật!
“Cuối cùng Diệu Y không thế đưa Tiếu Tĩnh đi liền nghe theo lời Tiếu Tranh mà ở lại. Đến khỉ Tiếu Tranh chạy tới quán bar, trước mặt mọi người đả thương con trai cậu, còn cả con trai Chu Chí Bình, đây mới là ngọn nguồn sự tình”, Tô Nho Lâm nói xong hết thảy, ngữ khí mới bình tĩnh hơn.
“Thưa thầy, làm sao em có thế chắc chắn những điều này mới là sự thật?”, Giang Khai Huy chưa từ bỏ ý định mà hỏi.
“Khai Huy, có biết vì sao tôi chủ động gọi điện thoại cho cậu không?”, Tô Nho Lâm hỏi.
“Vì sao ạ?”, Giang Khai Huy hỏi lại theo bản năng.
“Bất luận thế nào cậu cũng là học trò của tôi, hơn nữa còn là học trò tôi ưu ái nhất, tôi không muốn thấy cậu và gia tộc của cậu bị diệt vong!”, Tô Nho Lâm thở dài nói.
“Thưa thầy, thầy rốt cuộc muốn nói gì?”, Giang Khai Huy bỗng nhiên có cảm giác lạnh sống lưng.
“Người đó họ Tân, đến từ Yên Kinh”, Tô Nho Lâm nói ra một câu dọa người.
Chuyện này?
Mật khẩu: 9999
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https:// đây/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}