“Được rồi, Mã Tí, thời gian không còn sớm nữa, sắp tan làm rồi, đại chiến giữa Trương Bách Hùng và Dương Sách chúng ta để mai rồi nói, tiếp theo chúng ta nói chuyện tối nay uống rượu chứ? Tên nhóc cậu chơi vé số trúng mấy trăm ngàn, tối nay nếu không mời các anh một bữa thì đừng có làm
‘Tối nay phải đế cho Mã Tí chảy nhiều máu rồi!1
Một đám bảo vệ rối rít đùa giỡn.
Từ trước đến nay Mã Bình đều có thói quen mua vé số, anh ta đã mua mấy chục năm rồi, bền lòng vững dạ đánh số hai, lâu dần mọi người cũng biết số anh ta mua, vì vậy thường xuyên trêu đùa anh ta trúng giải thưởng lớn rồi thì đừng quên nhau.
Với tính cách của anh Tiểu Mã thì làm sao mà quên được?
“Chỉ cần tôi trúng thưởng rồi, tùy mấy cậu chọn bar đêm ở Đông Hải, các em gái ở trong đó cũng tùy các cậu luôn!”
Đảy là lời Mã Bình vỗ ngực đảm bảo không chỉ một lần.
“Được, buốỉ tối mời mọi người đi Tân Thiên Địa!”, Mã Bình đứng dậy, hào khí ngất trời nói.
Tân Thiên Địa là quán karaoke trên một con phố cách đại học Đông Hải không xa, là nơi ăn chơi thác loạn nhưng chất lượng các cô gái ở đây rất kém, không phải dáng dấp xin lỗi đảng và nhà nước
thì cũng là mấy bà cô lớn tuổi.
“Mẹ nó, không phải nói tùy chúng tôi chọn bar đêm ở Đông Hải sao?”
“Tối nay đến quán bar Quốc Vương đi!”
“Đúng, quán bar Quốc Vương đi, nếu không thì ngày ngày chúng ta đập thủy tinh nhà Mã Tí!”
Một đám bảo vệ nháo nháo hò hét, cuối cùng ép Mã Bình khỏng thể làm gì khác hơn là nhịn đau đồng ý, sau đó anh ta nhìn thấy Tân Tranh, ngước đầu giả bộ đến cùng: “Tiếu Tranh, cậu cũng đi đỉ, anh Mã đây không thiếu tiền”.
“Được”.
Tân Tranh vốn muốn từ chối, nhưng nhìn thấy ánh mắt mọi người quét qua, nghĩ đến sẽ phải ở cùng bọn họ bốn năm, anh liền gật đầu đồng ý.
Màn đêm buông xuống, phố vừa mới lên đèn, đèn neon tỏa ra khắp các phố lớn hẻm nhỏ của Đông Hải, khiến cho đô thị quốc tế hóa được mệnh danh là hòn ngọc phía đông khác xa vẻ huyên náo của ban ngày, chào đón yên tĩnh của đêm tối.
Dưới màn đêm, quán bar Quốc Vương ánh đèn sáng chói, đèn neon tỏa ra bầu không khí mẻ người, giống như đang nói cho tất cả mọi người biết nơi này là thiên đường của đàn ông.
Bắt đầu từ sáu giờ bốn mươi phút, các cô gái thân hình sexy lần lượt đi vào quán bar Quốc Vương.
Các cỏ đều là gái phục vụ rượu ở quán bar, đúng bảy giờ tối mỗi ngày đến quán bar báo cáo, quản lý tổ chức cuộc họp trước khi vào ca, sau đó liền tập trung trang điểm, đổi đồng phục, đeo thẻ nhân viên, đợi đến giờ bắt đầu làm việc.
Thông thường mà nói, những cô gái có quan hệ tốt với quản lý đều sẽ đi vào phòng bao trước, chọn lựa khách hàng để phục vụ.
Mà muốn quan hệ tốt thì không tránh khỏi phải cặp kè hoặc đưa tiền cho quản lý, những thứ này xem như là quy tắc ngầm luật bất thành văn, sớm đã thành thói quen đối với các cô gái lăn lộn ở những nơi ăn chơi này.
Ngoại trừ cái này ra, mỗi một quản lý thuộc hạ đều có mấy tấm thẻ đỏ, các cỏ không lo khỏng vào được phòng bao, ngược lại các cô đều là con cưng được các vị khách tranh giành, nhưng quản lý thường sẽ giữ các cô cho khách hàng quan trọng.
Bởi vì danh tiếng của quán rượu Quốc Vương quá lớn, lúc tám giờ đã liên tục có khách tới, xe thể thao và xe sang trong bãi đỏ xe cũng bắt đầu nhiều.
Nhân viên đón khách đến quán bar cũng bắt đầu bận rộn, một khi có ô tô lái tới cửa, bọn họ đều phải tiến lên đón khách.
Hả?
Bổng nhiên, một tên đón khách nhìn thấy ba chiếc xe taxỉ lái tới cửa quán bar, nhất thời cậu ta có chút nghỉ hoặc.