Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cao Thủ Chiến Hồn - Tần Tranh

Lần này, Hứa Bằng Phi còn chưa đáp lại thì cửa phòng bao đã bị đẩy ra, Trương Cổ cùng Vương Hổ tiến vào.
“Xin lỗi chú Hứa, tôi đến muộn rồi”, Trương Cố vừa đi về phía sỏ pha vừa nói xin lỗi.
“Không sao, Tiếu Cố, tôi cũng vừa đến”, Hứa Cường xua tay, sau đó cau mày nói với Hứa Bằng Phi: “Còn nghệt ra đấy làm gì? Thấy anh Trương sao còn không chào?”
“Anh Trương…”
Hứa Bằng Phi nghệt ra nhìn Trương cổ, sau đó chào hỏi một cách cứng ngắc.
“Cậu Trương”.
Bốn người Khổng Tranh lần lượt lên tiếng chào, muốn nhân cơ hội này tạo ấn tượng.
Nhưng…
Trương Cổ không thèm liếc bọn họ lấy một cái mà chí vỗ vai Hứa Bằng Phi rồi nói với Hứa Cường: “Bằng Phi bị đánh thành thế này hẳn trong lòng rất khó chịu, không cần phải nói mấy lời khách sáo nữa”.
Trương cổ nói xong cũng không ngồi xuống mà hỏi: “Phải rồi chú Hứa, chúng ta sang phòng bẽn chú?”
“Đợi bố cậu đến đã”.
Hứa Cường lắc đầu. ông ta không dùng từ “bố nuôi” mà chỉ dùng từ “bố”.
Ông ta làm vậy là bởi tôn trọng Trương Cố và cũng là muốn lấy lòng anh ta.
Tôn trọng là vì mặc dù Trương Cố trẻ tuổi nhưng thân phận địa vị không hề kém ông ta, thậm chí còn cao hơn ỏng ta một chút!
Dù sao Trương Bách Hùng không có con trai, khả năng ông ta đế lại tài sản cho Trương Hản Như là không lớn, phần nhiều Trương Cổ sẽ kế thừa Trương Bách Hùng, anh ta tiếp quản cả thế giới ngầm ở Đông Hải chỉ là vấn đề thời gian.

Nhập mật khẩu: 1234
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Còn về lấy lòng…
Ông ta hy vọng lát nữa khi gặp Tân Tranh, Trương Cố sẽ nói đỡ cho ỏng ta vài câu.
“Bố tôi cũng đến?”
Trương cổ khựng lại. Anh ta có đoán rằng
Trương Bách Hùng sẽ đến nhưng khi biết được thì vần kinh ngạc.
“Ù”.
Hứa Cường gật đầu.
“Xem ra bố nuôi còn coi trọng tẻn họ Tân đó hơn mình tường”, Trương cổ thầm nghĩ, khẽ cau mày.
Đúng lúc này…
Điện thoại của Hứa Cường rung lên, trong phòng bao vốn yên tĩnh nên dù âm thanh rất nhỏ thì cũng có thế nghe thấy được rõ ràng.
“Đại ca!”
Hứa Cường cầm điện thoại, sau khi thấy là Trương Bách Hùng gọi tới thì lập tức nghe máy.
“Cường Tử, cậu đến chưa?”
ớ đầu bên kia, Trương Bách Hùng bước xuống từ chiếc xe Maybach biến năm số 9, Trương Trung theo sau ông ấy cùng tiến vào quán bar Quốc Vương.
“Tôi đến rồi, ông cũng tới rồi chứ?”, Hứa Cường trả lời rồi hỏi.
“Tôi vừa đến nơi, các ông đang ở đâu?”, Trương Bách Hùng hỏi.
“Chúng tôi ở…”
Hứa Cường đang định nói số phòng bao thì lại cảm thấy không ổn nên nói: “Đại ca, tôi và Tiều cổ xuống tầng đón ông”.
“Được”.

Trương Bách Hùng nói rồi cúp điện thoại, cùng Trương Trung tiến vào quán bar Quốc Vương.
“Chào mừng ông đến đây!”
Đại sảnh tầng một, giám đốc tiền sảnh vội tiến đến đón tiếp, khuôn mặt tươi rói: “ông chủ, xin hỏi ông muốn ngồi ờ ghế dài tầng một hay chọn một phòng bao ở tầng 2?”
“Ông mù rồi à?”
Giám đốc tiền sảnh vừa dứt lời thì Trương Trung tức giận nói.
“Tiếu Trung, không được vô lễ, người ta chỉ đang làm việc thôi”, Trương Bách Hùng ngăn lại, nói.
“Ông chủ, ông…#
Giám đốc tiền sảnh bị Trương Trung làm cho giật nảy, sau đó nghe thấy lời Trương Bách Hùng nói thì đoán được phần nào õng ấy là một người có máu mặt nhưng nhất thời không nhớ ra được là ai, vì vậy mới định lên tiếng hỏi.
Nhưng…
Ông ta con chưa nói dứt lời thì Hứa Cường, Trương cổ cùng đám người Vương Hổ đã đi từ thang máy ra, mau chóng bước tới đây.
Hả?
Giám đốc tiền sảnh chưa từng thấy Hứa Cường nhưng đã từng gặp Trương Cố, cũng biết thân phận của anh ta. Lúc này, thấy Trương Cổ dẩn theo đám người bước đến thì ông ta càng chắc chắn người đàn ông trước mặt này vô cùng có địa vị, vì thế ông ta không dám nói thêm gì nữa mà thức thời đứng im tại chỗ.
“Đại ca”.
“Bố nuôi”.
“Ông Trương!”

[/datpass]

Nhấn Mở Bình Luận