Vốn dĩ theo ý của Mạnh Vạn Ngân, Tân Tranh tự quyết định thời gian đi làm theo tình hình của mình, tiền lương được bắt đầu tính từ ngày ký hợp đồng. Nhưng sau khi Tân Tranh nhận đồng phục bảo vệ, liền thay quần áo, trực tiếp tiến hành bàn giao công việc với bảo vệ của khu nhà người thân giáo viên.
Một là, anh không muốn để người ta biết mình dựa vào quan hệ của Tô Văn để vào phòng bảo vệ.
Điều quan trọng hơn là, mình đã nói dối, đa số mọi người bao gồm cả Mạnh Vạn Ngân sẽ thay đổi thái độ với anh, anh không hy vọng bị người ta nói xấu sau lưng, ảnh hưởng đến công việc của mình.
Nói một cách chính xác, ảnh hưởng đến kê’ hoạch bảo vệ Trần Tĩnh và dẫn dụ tên đầu sỏ đứng đằng sau hãm hại tiểu đội đặc chiến Long Nha.
“Cậu… cậu chính là Tân Phong?”
Bốn giờ, khi Tân Tranh mặc đồng phục bảo vệ xuất hiện ở cửa khu nhà người thân giáo viên, bảo vệ ở cổng liền thôn mặt.
Trước đó, anh nhìn thấy Tân Tranh và ba đại mỹ nữ Trương Hân Như, Tô Diệu Y, Trần Tĩnh cùng ra vào nhà của Tô Văn.
Bây giờ, Tân Tranh lại trở thành đồng nghiệp mới của anh ta!
Việc này… làm sao có thể không khiến anh ta kinh hãi!
“ừm, tôi là Tân Tranh. Anh Dương, trưởng phòng Mạnh bảo tôi đến học tập anh”.
Tân Tranh cười gật đều, từ trong phân công công việc, anh được biết, bảo vệ khu nhà người thân giáo viên có ba người, thực hiện ba ca luân phiên.
Bảo vệ trực ca lúc này họ Dương tên Hải Quốc, bốn mươi tuổi, là người lớn tuổi nhất trong tất cả bảo vệ.
Đầu tiên Dương Hải Quốc ngẩn người, sau đó định thần lại, hỏi: “Tôi thấy cậu và cô Tô cùng ra từ nhà của hiệu trưởng, sao có thế làm bảo vệ?”
“Việc này rất kỳ lạ sao?”, Tân Tranh cười, cũng không giải thích.
“Đương nhiên kỳ lạ rồi…”, Dương Hải Quốc nói theo bản năng: “Tôi tưởng cậu là họ hàng của hiệu trưởng”.
“Tôi chỉ trùng hợp giúp hiệu trưởng một việc, sau đó hiệu trưởng cho tôi cơ hội làm bảo vệ”.
Tân Tranh lại nói dối lần nữa, lúc nói ra mặt không biến sắc tim không đập nhanh, dáng vẻ nghiêm túc.
Dương Hải Quốc nghe xong, liền hiểu ra, sau đó lấy ra một bao thuốc lá giá rẻ đưa cho Tân Tranh một điếu: “Cậu thật may mắn”.
“ừm, hiếm khi may mắn một lần”.
Tân Tranh cười, nhận lấy điếu thuốc giá rẻ của Dương Hải Quốc đưa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!