Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (FULL)

“Nối nghiệp của ông?” Lý Dục Thần kinh ngạc nói: “Nối nghiệp gì của ông?”

“Canh giữ nơi này cho đến khi có người nối nghiệp tiếp theo xuất hiện.” Âm Vô Tà nói.

“Tại sao phải canh giữ nơi này? Bên trong có cái gì?" Lý Dục Thần hỏi.

Âm Vô Tà ngồi khoanh chân trên mặt đất, ngẩng đầu lên nhìn Lý Dục Thần một cái, khuôn mặt tái nhợt đến mức gần như trong suốt lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Cậu không biết nơi này là nơi nào?"

"Không biết."

“Vậy cậu vào đây làm gì?”

“Nếu bí cảnh đã được mở ra thì đương nhiên người có duyên đều có thể tiến vào.”

"Bí cảnh?" Âm Vô Tà cười haha: “Cậu quay đầu nhìn cho kỹ đi.”

Lý Dục Thần quay đầu lại, nhìn thấy phía trên hai cánh cửa cao lớn kia có khắc bốn văn tự cổ xưa:

[Quỷ thần cấm hành]

Bốn chữ, dường như bốn chữ này có một loại lực lượng thần bí đang quanh quẩn ở trên đó, khiến cho người ta cảm thấy kính sợ.

Lý Dục Thần có một loại cảm giác quen thuộc khó hiểu, như thể đã từng nhìn thấy bốn chữ này ở đâu đó.

Anh đột nhiên sửng sốt, cảm thấy có gì đó không thích hợp, hỏi:

“Quỷ thần cấm hành, khẩu khí lớn thật đấy! Chỉ là có phải cái cửa này lắp ngược rồi không? Viết chữ ở bên trong thì có ích gì, người ở bên ngoài cũng không thấy được.”

Âm Vô Tà nói: “Cậu cảm thấy tôi canh giữ nơi này là để cho người ở bên ngoài như các cậu tiến vào sao?”

“Lẽ nào không phải sao?” Lý Dục Thần kinh ngạc nói.

"Đương nhiên không! Tôi trông nom ở đây không phải là khiến các người không thể tiến vào, mà khiến người ở bên trong không thể đi ra ngoài.” Âm Vô Tà nói.

Lý Dục Thần lấy làm kinh hãi.

Không để cho người ở bên trong đi ra ngoài?

Bên trong là ai?

Anh lại ngẩng đầu lên nhìn bốn chữ ở trên cửa đó.

“Quỷ thần cấm hành!”

Lý Dục Thần lẩm bẩm, như thể hiểu ra điều gì đó.

“Rốt cuộc bên trong là nơi nào?”

"Minh giới!" m Vô Tà nói.

“Minh giới?”

Lý Dục Thần cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.

Anh biết nhất định bên dưới Thiên Trì có liên kết với một không gian khác, nếu không thì không thể giải thích được vấn đề nguồn nước của Thiên Trì. Nhưng anh chưa bao giờ nghĩ rằng đó sẽ là lối vào của Minh giới.

Hơn nữa, vì sao một tin tin tức quan trọng như lối vào của Minh giới mà Ô Mộc Thiếp lại không đề cập đến.

Hay là nói, hang Thần Vu của Ô Mộc Thiếp chỉnh là một bộ phận của Minh giới?

Lý Dục Thần nhìn về phía sau lưng của Âm Vô Tà, mờ mờ ảo ảo, u ám tăm tối, dường như thần thức đã tiến vào hắc động nhưng lại chẳng bắt được bất cứ thứ gì.

Âm Vô Tà nói: “Cậu không cần nhìn nữa, tu vi của cậu vẫn còn chưa đủ, nếu đi vào thì chỉ chịu chết thôi.”

“Ồ, sao ông biết?’ Lý Dục Thần có chút không phục nói.

Anh không thể nhìn thấy tu vi của Âm Vô Tà, nhưng người này có thể canh giữ ở nơi như thế này, chắc chắn không phải là người bình thường.

Âm Vô Tà giơ tay lên, chỉ nhẹ về phía Lý Dục Thần một cái.

Lý Dục Thần chỉ cảm thấy một luồng lực lượng cường đại mà ác kiệt đâm về phía anh giống như một thanh kiếm sắc bén

Anh muốn tránh sang một bên, nhưng không gian xung quanh lại trở lên méo mó, dù cho anh có di chuyển cơ thể thế nào thì thanh kiếm sắc bén đang ở trong bóng tối đó vẫn chỉ luôn chĩa về phía anh.

Lý Dục Thần lật tay lại, cầm lấy kiếm Huyền Minh rồi để ngang ra trước người.

Khi ngón tay anh vừa chạm vào thanh kiếm đã lóe lên một luồng ánh sáng đen.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot  hoặc truyen.azz  thì mới có bản full đầy đủ vì bên các site khác copy bị thiếu phần ẩn và hơn chục chương sớm nhất nhé.

 Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Một cỗ lực lượng cường đại đã đánh văng anh ra ngoài, nặng nề đập vào cánh cửa lớn bằng đồng ở phía sau.

Lý Dục Thần chỉ cảm thấy khí huyết dâng trào, lục phủ ngũ tạng đều chấn động không thôi.

Không ngờ thực lực của Âm Vô Tà này lại mạnh như vậy, chỉ mới chỉ tay nhẹ một cái mà suýt chút nữa đã phá vỡ tam kiếp pháp thân của anh.

Khi anh đang muốn chống trả thì đột nhiên nghe thấy Âm Vô Tà khẽ thở dài một hơi rồi hỏi: “Nhóc con, cậu tên là gì?’

“Lý Dục Thần.”

“Cậu họ Lý?” dường như Âm Vô Tà có hơi kinh ngạc: “Lại là một tên họ Lý!”

“Sao lại nói lại là một tên họ Lý?”

Lý Dục Thần vừa có chút giật mình lại vừa cảnh giác nhìn ông ta.

Thực lực do Âm Vô Tà biểu hiện ra ngoài quá mức khủng bố, vừa rồi ông ta chỉ khẽ chỉ tay trong không trung một cái mà đã khiến không gian xung quanh trở lên méo mó, khiến anh phải lấy kiếm Huyền Minh ra thì mới có thể miễn cưỡng ngăn chặn được.

"Người cuối cùng tiến vào cũng họ Lý.” Âm Vô Tà nói.

“Cũng họ Lý?” Lý Dục Thần giật mình hỏi: “Khi nào?”

“Thế thì tôi không nhớ rõ được. Nơi này là cấm địa U Minh, không có mặt trời mọc, mặt trời lặn, cũng chẳng có xuân hạ thu đông, tôi nào có biết được thời gian?”

"Không đúng, ông nói dối!”

“Sao tôi lại nói dối được?”

“Nơi này không có xuân hạ thu đông, không có mặt trời mọc, mặt trời lặn, ngay cả thời gian người cuối cùng tiến vào cách đây bao lâu mà ông cũng không biết thì sao ông biết bản thân đã canh giữ ở đây ba nghìn năm?”

“Là do người đó nói cho tôi biết! Ông ta nói cho tôi biết rất nhiều chuyện thú vị, còn giúp tôi tính toán ngày tháng thì tôi mới biết bản thân đã canh giữ ở nơi này ba nghìn năm.

“Người đó tên là gì?”

“Tên á... để tôi suy nghĩ một chút... hình như tên là Lý... Vân Hoa, đúng rồi, tên là Lý Vân Hoa."

"Lý Vân Hoa?!" tim của Lý Dục Thần đập loạn: “Ông ấy đâu?”

“Đương nhiên là đi đến Minh giới rồi.” Âm Vô Tà nói.

"Không phải ông nói ông vẫn luôn đợi người thay thế sao? Bất kể là ai, chỉ cần bước vào bên trong cánh cửa này thì liền có thể thay thế ông? Vì sao ông lại không giữ ông ấy ở lại mà lại để ông ấy đi vào bên trong?”

"Ừm... Bởi vì cái tên đó thật sự là...” Âm Vô Tà sờ trán như thể đang nhớ lại điều gì đó: “Có hơi đẹp trai!”

“Cái gì?”

Lý Dục Thần nhất thời có hơi bối rối.

Điều này có liên quan gì đến việc đẹp trai hay không sao?

Âm Vô Tà đã hồi thần lại, nói: “Ông ta nói ông ta muốn đi vùng đất Cửu U tìm vợ của ông ta, haizz, cho dù âm dương cách biệt thì ông ta vẫn không chịu từ bỏ, một mình xông vào Minh giới, vào Cửu U, một người có tình có nghĩa như vậy thì sao tôi có thể không để ông ta đi được?”

Lý Dục Thần có cảm giác như bị điện giật.

Nếu như những gì Âm Vô Tà nói là sự thật thì điều đó đồng nghĩa với việc có khả năng bố mẹ của anh đều vẫn còn sống.

Vốn dĩ Lý Dục Thần chỉ đang ôm hy vọng mẹ của anh vẫn còn sống, nhưng hiện giờ ngay cả bố của anh cũng có thể còn sống, điều này sao có thể không khiến anh phấn chấn cho được!

“Vậy ông ấy đã ra ngoài chưa?”

“Ra ngoài?” Âm Vô Tà nhìn anh giống như đang nhìn một kẻ ngốc: “Cậu có biết Minh giới là nơi nào không? Cậu có biết Cửu U ở đâu không?”

“Đi từ nơi này trở về phía sau, qua Thất Xung vượt Tiêu Hải, có một mảnh ba tấc đất sét vàng, đó chính là lối vào của hoàng tuyền. Đi từ hoàng tuyền xuống hai vạn sáu ngàn dặm chính là địa ngục, xuyên qua mười tám tầng địa ngục thì mới có thể nhìn thấy Cửu U.”

Âm Vô Tà lắc đầu, thở dài một cái: “Tôi chưa từng nhìn thấy người đi ra sau khi đi vào nơi này.”

Tim Lý Dục Thần đập loạn, máu dồn lên nhanh chóng, thôi thúc muốn được gặp lại bố mẹ giờ đây đã xâm chiếm tâm trí anh, mài mòn lý trí của anh.

Dường như Âm Vô Tà đã biết được suy nghĩ của anh, nói: “Không cần phải nghĩ nữa, tu vi của cậu có thể vượt qua Tiêu Hải là đã không tồi rồi, không thể đi xuống hoàng tuyền được chứ càng không cần phải nói đến mười tám tầng địa ngục. Cậu vẫn cứ nên thành thật, ngoan ngoãn ở nơi này để canh cửa thay tôi đi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận