Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (FULL)

 

 Mã Sơn và Tra Na Lệ biết được tin này đều rất vui mừng. 

 Đặc biệt là Tra Na Lệ, từ nhỏ đã sống ở Nam Dương, nếu thực sự trở về thì còn chưa thích ứng được. Huống hồ sư phụ đã trao lệnh thần nữ cho cô ta rồi, nếu sư phụ không trở về, sớm muộn gì cô ta cũng phải tiếp quản Huyền Hàng Môn. 

 Mã Sơn có chút không nỡ rời khỏi thành phố Hòa nhưng được ở bên Tra Na Lệ, anh ta cũng chẳng còn lưu luyến gì nữa. 

 Huống hồ việc làm ăn ở Nam Dương rất quan trọng đối với sự phục hưng của nhà họ Lý, bên đó rất cần một người đáng tin cậy, Mã Sơn là người thích hợp nhất. 

 Anh ta đã tham gia toàn bộ quá trình cờ bạc xa hoa ở Hào Giang, cũng đã gây dựng được uy tín ở Hào Giang và Hương Giang, thậm chí nhiều người còn cho rằng Lý Dục Thần vì có cao thủ như anh ta bên cạnh nên mới không sợ gì cả. 

 Ông trùm cờ bạc Hà Gia Xương và ông trùm Hồng Môn Nguyễn Hướng Đông đều có ấn tượng rất tốt về anh ta, cộng thêm có Tra Na Lệ là người vợ hiền, anh ta đến Nam Dương chắc chắn sẽ như rồng gặp nước. 

 Nếu như trước đây, Lý Dục Thần chắc chắn sẽ không yên tâm nhưng Mã Sơn bây giờ đã có Cửu Âm Chúc Long dung nhập vào cơ thể, cho nên thể xác và hồn phách đều mạnh hơn người thường. 

 Hơn nữa có Tra Na Lệ, tức là có thể sử dụng cả nhà họ Tra ở Nam Dương và toàn bộ Huyền Hàng Môn, đến Nam Dương phát triển với điều kiện như vậy thì ngay cả Lý Dục Thần đích thân đi cũng chưa chắc đã làm tốt hơn anh ta. 

 Điều duy nhất khiến Mã Sơn không nỡ rời xa chính là Đinh Hương. 

 Ba người bọn họ từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, tình cảm như anh em ruột nhưng dù sao Lý Dục Thần cũng đã biến mất mười ba năm, còn Mã Sơn và Đinh Hương thực sự nương tựa vào nhau như anh em ruột thịt vậy. 

 "Dục Thần, sau này nhờ em chăm sóc Đinh Hương." Mã Sơn có chút buồn bã nói: "Anh biết em có bản lĩnh, nói những lời này thực ra đều là vô nghĩa. Nhưng chúng ta chỉ có một đứa em gái này, dù em có bận rộn đến mấy, có nhiều việc đến mấy, cũng phải thường xuyên đến thăm nó, chăm sóc nó cho tốt nhé!" 

 Lý Dục Thần nghiêm túc gật đầu: "Anh Mã Sơn, anh yên tâm đi, ngay cả khi mất mạng, em cũng sẽ bảo vệ Đinh Hương." 

 Lâm Mộng Đình cười nói: "Hai người làm gì vậy, làm như sinh ly tử biệt vậy, anh Mã Sơn, anh chỉ đến Nam Dương thôi mà, đi máy bay nửa ngày là về đến nơi rồi." 

 Mã Sơn cười ha ha: "Anh vẫn là chiếu mới chưa từng trải mà, ha ha ha!" 

 Lý Dục Thần và Lâm Mộng Đình bỏ tiền mua một căn biệt thự ở thành phố Hoà làm nhà tân hôn cho Mã Sơn. 

 Hà Gia Xương cử người từ Hào Giang đến Hải Thành, đưa cho nhà họ Tra hai tỷ, nói là tiền sính lễ đón dâu cho con nuôi Mã Sơn. 

 Nhà họ Tra thì lấy một mảnh đất ở Nam Dương, cộng thêm một chiếc du thuyền lái đến Hào Giang, coi như là của hồi môn của Tra Na Lệ. 

 Những thứ này cuối cùng tất nhiên đều rơi vào túi Mã Sơn và Tra Na Lệ. 

 Theo phong tục của người thành phố Hoà, hai bên phải đến Thiên Tinh Quan để cầu một quẻ nhân duyên, xem ngày tháng năm sinh có hợp nhau không. 

 Tất nhiên đây chỉ là hình thức, ai dám nói ngày tháng năm sinh của hai người này không hợp? 

 Trương Đạo Viễn của Thiên Tinh Quan đương nhiên không dám. 

 Đừng nói đến Trương Đạo Viễn, ngay cả đến Long Hổ Sơn tìm Trương Thiên Sư cũng không dám nói như vậy. 

 Đây chính là anh em của tiên sứ Thiên Đô. 

 Việc cầu quẻ này đương nhiên không phải do người trong cuộc đi, mà là do người nhà của hai bên tự đi. 

 Người nhà của Mã Sơn, tất nhiên là Lý Dục Thần và Đinh Hương đại diện. 

 Khi họ đến Thiên Tinh Quan, Trương Đạo Viễn đang dựng giá ba chân cho cây đại thụ mới trồng trong sân. 

 "Đạo trưởng Trương, ông đang làm gì vậy?" Lý Dục Thần chào hỏi. 

 "A!" Trương Đạo Viễn thấy Lý Dục Thần đến thì vội vàng trèo xuống khỏi cây, chỉ vào thanh sắt chống đỡ nói: "Gia cố một chút, không phải là bão từ Khanun sắp đến rồi sao." 

 Sau đó ông ta vỗ tay, cung kính hành lễ: "Tiểu đạo Trương Đạo Viễn cung nghênh thượng tiên giá lâm!" 

 Lý Dục Thần khoát tay nói: "Đây là thế tục, đừng động chút là thượng tiên thượng tiên nữa." 

 "Vâng, công tử Lý." Trương Đạo Viễn đổi cách xưng hô, nghênh đón Lý Dục Thần vào trong, đối diện với sân nhà ngói mới xây, ông ta không khỏi đắc ý nói: "Thiên Tinh Quan mới xây, chưa đầy nửa tháng đã hoàn thành. Theo lệnh của cậu, từng viên gạch từng viên ngói ở đây đều do chính tay tôi dựng lên, từng cây hoa từng ngọn cỏ đều do chính tay tôi di chuyển. Mời công tử Lý nghiệm thu chỉ điểm." 

 Lý Dục Thần đã sớm chú ý đến, Thiên Tinh Quan mới xây này có diện tích lớn hơn trước, đặc biệt là cách bố trí, dẫn Thanh Long, vượt Bạch Hổ, khí thế phi phàm, cây cối trồng trước sau nhà tạo thành trận pháp bảo vệ. 

 "Không tệ, không tệ! Đạo trưởng Trương, tu vi của ông tiến triển rất nhiều rồi!" Lý Dục Thần khen ngợi. 

 "Đều nhờ công tử Lý chỉ điểm!" Trương Đạo Viễn nói: "Đây cũng là lần thứ hai tôi xây dựng lại Thiên Tinh Quan, mới ngộ ra được dụng ý dụng tâm của công tử. Sửa sang lại đạo quan, kỳ thực cũng giống với việc tái tạo thân người. Chúng ta tu hành chính là trong quá trình thiên chùy bách luyện, tái tạo thân tâm và hồn phách của chúng ta. Trước đây tôi tự cho rằng mình có chút thiên phú nên khi tu hành thì thường lười biếng, thích đi đường tắt. Bây giờ mới biết, việc xây dựng đại sự, toàn bộ đều ở chỗ dụng tâm, từng viên gạch từng viên ngói đều không được sai sót. Càng tỉ mỉ chính xác thì nhà có thể xây càng cao, nếu tùy tiện thì chưa xây được mấy tầng đã sụp đổ." 

 Lý Dục Thần cười ha ha: "Đây cũng là do tính ngộ giác của đạo trưởng Trương cao. Khoảng thời gian này sửa nhà, ông cũng vất vả rồi. Tôi có một bộ công pháp dưỡng sinh ở đây, có thể nuôi dưỡng linh điền, nếu đạo trưởng không chê thì cứ lấy về chơi." 

 Trương Đạo Viễn vô cùng kích động. 

 Đây chính là đại sứ Thiên Đô mà! 

 Đối với thượng tiên mà nói là công pháp dưỡng sinh, đối với ông ta mà nói thì đó chính là tiên quyển bảo lục. Thượng tiên nói lấy về chơi, ông ta nào dám chơi, đó là phải dụng tâm ngộ ra, ngộ ra được thì có thể ít đi mấy chục năm đường vòng. 

 Một luồng thần niệm truyền vào nê hoàn của Trương Đạo Viễn. 

 "Ta thấy phong thủy ở đây không tệ, mấy bộ trận pháp bình thường này cũng tiện thể truyền cho ngươi luôn." 

 "Đa tạ thượng tiên!" 

 Trương Đạo Viễn suýt chút nữa thì quỳ xuống. 

 Đây đâu phải là trận pháp bình thường? Đây đúng là vô cùng huyền diệu, trận pháp trong báu vật Thiên Sư bí truyền của phủ Thiên Sư phủ e rằng cũng chỉ như vậy. 

 Hơn nửa năm nay, xây nhà hai lần, tuy vất vả nhưng cũng đáng! 

 "Tôi đã nói với ông rồi, đừng gọi tôi là thượng tiên nữa." Lý Dục Thần nói: "Hôm nay ông mới là đạo trưởng, tôi đến để xin sâm." 

 Trương Đạo Viễn sửng sốt: "Xin sâm?" 

 "Đúng vậy, cầu cho anh em Mã Sơn của tôi một quẻ nhân duyên." 

 Trương Đạo Viễn nghe xong hiểu ngay, lập tức vào điện, bày biện đồ cầu quẻ ra, thắp hương khấn vái trước tượng tổ sư. 

 Trương Đạo Viễn đưa ống đựng quẻ cho Lý Dục Thần. 

 Nếu Lý Dục Thần bốc quẻ thì quá coi thường tượng thần trong đại điện này rồi, vì vậy anh đưa ống đựng quẻ cho Đinh Hương. 

 "Đừng dùng pháp lực." Anh dặn dò. 

 "Ừm." Đinh Hương nhận lấy ống đựng quẻ, nắm trong tay, rất nghiêm túc cầu nguyện thầm trong lòng một hồi, sau đó cô ấy lắc ống đựng quẻ. 

 Quẻ tre trong ống tre kêu lạch cạch nhưng không rơi ra. 

 Lý Dục Thần không khỏi nghi ngờ liệu quẻ của Trương Đạo Viễn có vấn đề gì không. 

 Nhưng vì tôn trọng Thiên Sư Đạo Tổ Sư và nghi lễ nên anh không dùng thần niệm để dò xét. 

 Trán Trương Đạo Viễn toát mồ hôi thêm. 

 Đây là đơn hàng đầu tiên sau khi Thiên Tinh Quan mới xây dựng xong, lại còn là thượng Tiên Thiên Đô đích thân đến, tương đương với việc nghiệm thu công trình. 

 Quẻ linh hay không linh còn ở thứ yếu, mấu chốt là ông ta phải xuất hàng. 

 Điều này giống như chơi trò chơi vậy, bạn đã tích đủ tiền vàng, nhấn nút quay thưởng thì mạng bị lag. 

 Giống như nhà đầu tư bán nhà đã trả tiền đặt cọc, đã trả tiền vay nhưng lại bỏ dở! 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận