Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (FULL)

Chương 320: Giải quyết trong một lần

Lý Dục Thần biết rõ, cái gậy này của Từ Thông là đã đầu quân cho anh.

Đánh chết Chung Thần trước mặt nhiều người, cũng có nghĩa là đoạn tuyệt khả năng qua lại quan hệ với nhà họ Viên.

“Ông Từ, có lòng rồi”.

Lý Dục Thần cười, đi đến bên cạnh Chung Thần, ngồi xuống xem xét.

Trên người không đeo thập tự giá, cũng không có hình xăm đánh dấu, có lẽ không có quan hệ với Thái Dương Thánh Giáo.

Nếu không không có quan hệ, thì sống chết của Chung Thần, anh cũng không quan tâm.

Anh đứng lên, đi đến bên cạnh Từ Hiểu Bắc, cúi người cầm cái chân gãy của gã.

Từ Hiểu Bắc sợ giật mình: “Anh, anh muốn làm gì?”

Từ Thông cũng căng thẳng.

Lý Dục Thần bóp mấy cái trên chân của Từ Hiểu Bắc, rồi lại điểm mấy huyệt vị trên người gã.

Dù sao Từ Thông cũng là bố con tình thâm, ra tay vẫn có chừng mực.

Kiểu gãy xương này, so với những người nhà họ Lâm bị Lâm Thiếu Bình đánh thương lúc trước, đúng là không là gì. Ngay cả thuốc cũng không cần dùng, chỉ dựa vào thủ pháp và chân khí, có thể hồi phục.

“Được rồi, không sao rồi, nghỉ ngơi một tuần là khỏi. Một tuần này, đừng chạy nhảy là được”, Lý Dục Thần nói/

“Cái gì?”

Từ Hiểu Bắc nghe mà khó hiểu. Mình bị gãy xương, có nhầm không vậy, một tuần? Còn đừng chạy nhảy là được, chẳng lẽ còn có thể đi lại?

Từ Thông lại mừng ra mặt, ông ta từng chứng kiến bản lĩnh của Lý Dục Thần, ngay cả tia sét mà cũng có thể nắm trong tay, tiện tay chữa gãy xương có gì mà kỳ lạ.

“Con trai, đứng dậy đi hai bước đi!”, Từ Thông kích động khích lệ Từ Hiểu Bắc.

“A?”

Từ Hiểu Bắc cảm thấy chắc chắn bố mình điên rồi, bị tên họ Lý làm điên rồi.

Nhưng gã không dám nói như vậy, chỉ đành thử đứng lên.

Vừa đứng lên, trong lòng gã liền kinh ngạc.

Vãi! Vãi!

Sao mình không đau nữa!

Mình có thể đi được!

Không chỉ Từ Hiểu Bắc, tất cả những người nhìn thấy cảnh này đều la hét trầm trồ trong lòng.

Từ Thông vui không tả xiết, cái đập vừa nãy, rất đáng.

Lý Dục Thần về bên cạnh Lâm Mộng Đình và Đinh Hương, quay người, nhìn nam nữ thanh niên trong phòng một lượt.

Những người có thể đến tham gia buổi tiệc này, không ai là không có bối cảnh thế gia.

Nhìn bằng con mắt trần tục, những người này đều là tinh anh trong tinh anh.

Lý Dục Thần bỗng cao giọng nói:

“Hôm nay tôi đưa em gái Đinh Hương và vợ chưa cưới Lâm Mộng Đình của tôi đến trường, vốn là một ngày vui. Lại không ngờ xảy ra vài chuyện không hay. Tôi không hy vọng sau này còn xảy ra chuyện không vui như này”.

“Các vị ở đây, tôi đã nhớ kỹ gương mặt của mọi người. Tốt nhất mọi người hãy cầu thần bái phật che chở cho em tôi Đinh Hương và vợ chưa cưới Mộng Đình của tôi bình an vô sự. Từ nay về sau, ở đại học Nam Giang, nếu họ xảy ra chuyện gì, chịu ấm ức gì, tôi sẽ tính sổ với các người! Những gì họ phải chịu, ở đây có người nào tính người đó, tôi sẽ trả các người gấp mười lần!”

Lời của Lý Dục Thần, tương đương với thêm khóa an toàn cho Lâm Mộng Đình và Đinh Hương.

Con cháu của thế gia học ở đại học Nam Giang phần lớn đều ở đây, có đám người này che chở, Lâm Mộng Đình và Đinh Hương muốn xảy ra chuyện cũng khó.

Đây cũng là lý do Lý Dục Thần muốn Lâm Mộng Đình đồng ý tham gia tiệc đón sinh viên mới của Chung Thần.

Giải quyết rắc rối luôn trong một lần.

Mọi người cũng phải thầm chửi trong lòng, thế này là sao chứ?

Cái gì gọi là xảy ra bất kỳ chuyện gì cũng tìm họ tính sổ

Chẳng lẽ họ đi đường vấp ngã, hay là sốt cao cảm lạnh, đến mức đi đại tiện cùng đổ lên đầu họ?

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận