Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (FULL)

Chương 647: Cơ duyên lôi kiếp lần thứ hai

 

             Theo trí nhớ của chị Mai thì bí thuật của Lan Môn chủ yếu tập trung chia thành ba loại, một là đạo thuật, hai là mị thuật, ba là bí hành thuật.  

             Cảnh giới cao nhất của đạo thuật là lấy vật từ xa.  

             Cảnh giới cao nhất của mị thuật là nhiếp hồn đoạt phách, hẳn là Nhiếp Hồn Thuật mà Liễu Kim Sinh nói.  

             Bí hành thuật là dùng để di chuyển bí mật và ẩn giấu hành tung, thật ra là không thấy đề cập đến cảnh giới cao nhất gì cả, có lẽ là cái này là quan trọng nhất với đạo tặc, ý là không thể học được đến mức độ cuối cùng.  

             Chị Mai lần lượt nhớ lại những bí thuật và ca quyết của Lan Môn đã từng học rải rác khi còn bé ra, Lý Dục Thần dựa vào trí nhớ của bà ta để bổ sung thêm những chỗ còn thiếu dựa vào vốn hiểu biết của mình, sau đó lại tiến hành sửa chữa.  

             Thế là trong tay chị Mai đã có thêm một bộ “Bí thuật Lan Môn” còn đầy đủ hơn lúc trước.  

             "Chị là đệ tử của Lan Môn, cơ sở vững chắc, nếu như học công pháp khác  sẽ phải bắt đầu lại từ đầu, học bí thuật Lan Môn là thích hợp nhất. Chờ đến khi học được cảnh giới cao nhất thì lại đi tìm cơ duyên khác, tu hành pháp môn cao thâm hơn", Lý Dục Thần nói với bà ta.  

             "Vậy tôi cũng xem như đã tiến vào cửa tiên đạo sao?", Chị Mai hỏi.  

             "Chỉ có thể coi là sờ tới cánh cửa thôi. Cánh cửa tiên đạo quá cao, muốn nhảy vào cũng không dễ dàng", Lý Dục Thần nói: "Nhưng mà chị có ngộ tính tốt, lại hiếu học, nhập môn cũng không phải việc khó".  

             Chị Mai nói: "Có thể sờ được vào cánh cửa đã là duyên phận rất khó gặp trên thế gian rồi. Cám ơn cậu, Dục Thần!"  

             Chị Mai xây một ngôi mộ mới cho sư phụ mình trong ngôi miếu đổ nát ở tổng đà Lan Môn thành phố Dũng, còn dựng lên một tấm bia, sau đó liền quét dọn từ trong ra ngoài, từ trước đến sau.  

             Bận rộn suốt cả đêm, ngôi miếu hoang rộng lớn đã được bà ta làm cho rực rỡ hẳn lên.  

             Lý Dục Thần biết rõ đây là phí công. Nơi này sớm muộn gì cũng sẽ bị phá hủy, cho dù là mái ngói cổ xưa hay là tượng thần tổ sư, còn có ngôi mộ mới trong sân cùng với thi cốt trong phần mộ, cuối cùng cũng sẽ biến mất không còn tăm hơi trong những tiếng ù ù của máy xúc.  

             Qua mấy năm, có lẽ nơi này sẽ có một tòa nhà cao tầng đứng sừng sững, hoặc là một công viên. Nhưng ở trước mặt thế sự xoay vần, những thứ đó cũng chỉ là bụi bặm.  

             Chỉ có tiên nhân chân chính mới có thể vĩnh hằng cùng với trời đất.  

             Nhưng điều đó cần phải trải qua tầng chín lôi kiếp!  

             Anh ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, không biết lôi kiếp lần thứ hai sẽ diễn ra khi nào.  

             Anh cảm giác cũng sắp tới rồi. Lúc ở Hoang Trạch, anh đã mơ hồ có dự cảm.  

             Thế nhưng vẫn còn phải chờ cơ duyên.  

             Có một số người cảm giác lôi kiếp sắp tới, đã chuẩn bị xong tất cả mọi thứ rồi, nhưng mà cả một đời đều không đợi được lôi kiếp giáng lâm.  

             Lần trước nhận được cơ duyên trên thành Dã Trường, anh còn muốn cảm ơn Trương Diễm Diễm và ảnh ma kia.  

             Cơ duyên lần này sẽ là gì đây?  

             Mà sau khi lấy được kiếm Huyền Minh, gặp được Thiên Ma Vũ, nghe được Thất Sát Ca ở Hoang Trạch, anh biết lần lôi kiếp tiếp theo nhất định sẽ vô cùng mãnh liệt.  

             Có lẽ, sẽ mãnh liệt đến mức anh căn bản khó mà ngăn cản được.  

             ...  

             Lý Dục Thần cũng không biết một đêm này, nhà họ Liễu ở một nơi khác trong thành phố đã xảy ra thảm án diệt môn.  

             Anh càng không biết, vụ án diệt môn này sẽ mang đến rất nhiều phiền phức cho anh sau này. Mà cơ duyên lôi kiếp lần thứ hai mà anh đang chờ đợi cũng đã lặng lẽ đến gần vào lúc này rồi.  

             Sau khi hừng đông, Lý Dục Thần liền dựng phi kiếm lên, bay thẳng tới đảo Cửu Long cùng với chị Mai.  

             Đảo Cửu Long nằm ở biên giới thềm lục địa biển Hoa Đông. Bởi vì vị trí đặc biệt nên đều được các quốc gia quan tâm đặc biệt. Cho dù là Hoa Hạ hay là Đông Doanh, hay là các quốc gia ở châu Mỹ bên kia bờ đại dương xa xa đều có ý muốn lôi kéo, thu phục nó với đủ các loại thủ đoạn vừa đấm vừa xoa, có thể nói là tầng tầng lớp lớp.  

             Nhưng đảo Cửu Long vẫn luôn yên ổn nằm ở nơi đó, giống như một cái lá cây lẻ loi treo trên biển, mặc dù không có rễ, nhưng chưa bao giờ bị nhấn chìm.  

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận