Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (FULL)

 

 Lý Dục Thần cười khinh bỉ, móc hai ngón tay, hai cây kim trên cổ tay lập tức bay ra, luồng hắc khí kia cũng bay ra theo như cái đuôi. 

 Cạch cạch hai tiếng, hai cây kim đâm sâu vào ván quan tài. 

 Màu đen trên mặt Tần Thụ Nghĩa nhanh chóng biến mất, rồi lui về phía cổ tay, cuối cùng biến thành điểm cuối của điểm đen và biến mất trong không trung. 

 Tần Thụ Nghĩa đưa tay lên nhìn, hai quỷ thủ khiến ông ta tự hào coi như đã được cứu rồi. Ông ta vội vàng lấy viên thuốc ra nhét vào miệng, vận chân khí tuần hoàn một vòng trong cơ thể, khi cảm thấy dễ chịu hơn mới yên tâm. 

 "Được, bây giờ ông có thể nói rồi", Lý Dục Thần nói. 

 Ánh mắt Tần Thụ Nghĩa lập lòe, vẻ mặt do dự. 

 Ông đã nhận định Lý Dục Thần là người Cát môn, Cát môn nhiều sát thủ, ai ai cũng khó chơi, hơn nữa đều ẩn giật thần bí, chọc phải người Cát môn sẽ vô cùng phiền phức. 

 Huống gì ngay cả sư phụ ông ta, Đàm Đài Ngọc cũng phải né xa lão quỷ Cát môn kia ba thước. 

 Nhưng trong cục diện hôm nay, ông ta thật sự không còn đường lui nữa rồi. 

 Hai mươi năm trước, tuy ông ta không tiếp tay tham dự vào cuộc chiến nhà họ Lý, nhưng lúc đi tìm dư nghiệt nhà họ Lý, ông ta đã phí không ít sức, cũng giết không ít người. 

 Hôm nay ông ta và Lý Dục Thần chỉ có một người có thể sống sót trở ra. 

 Tần Thụ Nghĩa tin rằng, người này chính là mình. 

 Lý Dục Thần dựa vào ám khí Cát môn và thuốc độc, chỉ cần ông ta cẩn thận một chút, hoặc là đánh đòn phủ đầu không cho anh cơ hội thi triển ám khí và hạ độc thì sẽ không thua. 

 Huống gì hai người Vương Vinh đã đuổi theo Tôn Trường Hải, điều này có thể khiến ông ta chuyên tâm đối phó với Lý Dục Thần. 

 "Hai mươi năm trước..." 

 Tần Thụ Nghĩa thở dài một hơi, quỳ xuống trước mặt Lý Dục Thần, nhìn có vẻ là định dập đầu. 

 Mọi người đều ngạc nhiên vì hành động của ông ta, đường đường là Tông Sư Sách Môn nhưng lại quỳ xuống như thế! 

 Nhưng đúng lúc này, nền đất dưới chân Lý Dục Thần đột nhiên nứt ra, dưới lòng đất có rất nhiều xương tay vươn ra, những khúc xương trắng nõn dựng lên như cột điện, lòng bàn tay tạo thành một mái vòm trên không, vây Lý Dục Thần ở bên trong. 

 Tần Thụ Nghĩa sử dụng Quỷ thủ, chỉ là lần này nhờ có tư thế quỳ xuống dập đầu che giấu nên ra tay vô cùng bí ẩn. 

 Ông ta bật cười: "Hahaha, Lý Dục Thần, vừa rồi không cẩn thận rơi vào bẫy của cậu, giờ cậu không còn ám khí và thuốc độc nữa rồi, tôi xem cậu còn có bản lĩnh gì! Hahahaha, hôm nay, ta sẽ cho cậu nếm mùi lợi hại của Quỷ thủ!" 

 Dứt lời, ông ta nhấc tay dưới lòng đất lên, những chiếc xương cao chót vót giam giữ Lý Dục Thần như nhà giam lập tức chìm xuống, có vẻ như định lôi Lý Dục Thần xuống lòng đất. 

 Mọi người đều kinh hãi, đây là định tiếp tay đưa người xuống địa ngục sao? 

 Sau một trận xôn xao, xương cốt xung quanh Lý Dục Thần rơi xuống đầy đất. 

 Tần Thụ Nghĩa hét lên thảm thiết, khi rút tay lại, ông ta phát hiện bàn tay mình đã biến mất, chỉ còn lại đoạn cổ tay trụi lủi, trên đó còn dính đầy máu lẫn với bùn đất. 

 "Cậu... rốt cuộc cậu là ai?", Tần Thụ Nghĩa hoảng sợ dùng cổ tay chỉ vào Lý Dục Thần. 

 Lý Dục Thần lạnh lùng nói: "Vốn còn muốn giữ lại một con đường sống cho Tần môn của ông, tự ông không cần thì cũng đừng trách tôi. Hôm nay, tôi sẽ dùng máu Tần môn các người để tế tổ tiên nhà họ Lý đã chết vào hai mươi năm trước". 

 Dứt lời, anh chỉ tay. 

 Mọi người chỉ thấy một tia sáng đen lóe lên. 

 Không ai thấy rõ đó là cái gì. 

 Lại thấy đầu của Tần Thụ Nghĩa và đệ tử Tần môn còn lại đều rơi xuống đất, bọn họ lộc cộc quay cuồng trên mặt đất như quả bóng cao su bị một đám trẻ con đá loạn. 

 Tần Thụ Nghĩa đập rầm vào quan tài rồi mới dừng lại, đôi mắt trợn trừng nhìn không trung như kiểu đến chết cũng không thể tin nổi. 

 Lý Dục Thần vung tay lên, thi thể của Tần Thụ Nghĩa lập tức bay lên, rơi vào cỗ quan tài đen nhánh mà sư phụ Vinh mang tới. 

 Tiếp đó, thi thể của những đệ tử Tần môn khác cũng bay lên rồi đồng loạt rơi vào quan tài. 

 Cỗ quan tài này tuy lớn, nhưng nếu đặt trên một mặt phẳng thì nhiều lắm cũng chỉ chứa được bốn năm người, đây có hàng chục người sao có thể chứa hết được? 

 Các thi thể được xếp chồng cao lên đến vài mét. 

 Cuối cùng, Lý Dục Thần lật tay lại, nắp quan tài trên mặt đất lập tức bay lên, xoay vài vòng trong không trung, rồi bay đến chỗ cực cao, đè một cái rầm lên đống thi thể rồi ép mấy chục cỗ thi thể vào trong quan tài. 

 Mọi người nhìn mà sởn gai ốc. 

 Đây nào có phải quan tài, đây rõ ràng là nồi áp suất. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận