Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 

Vừa dứt lời, một giọng nói trầm ấm đột nhiên vang lên bên tai Vương Thiên Lâm.  

 

"Tiểu Vương, cậu nói ở đây có kẻ lừa đảo sao? Tình hình thế nào rồi?"  

 

Vương Thiên Lâm xoay đầu nhìn lại, lúc này mới nhận ra đó chính là trưởng khoa Lương, trưởng khoa khoa tim mạch, ngay lập tức hắn vội vàng chạy tới, chỉ vào Lâm Tuấn rồi nói: "Trưởng khoa Lương, chính là cậu ta, tôi đang khám cho bệnh nhân thì tình cờ gặp, nghe thấy cậu ta nói có thể chữa khỏi cho các bệnh nhân như này như kia... "  

 

"Trưởng khoa Lương cũng biết rõ tình trạng của Tiêu Vân Phi rồi đấy, bao nhiêu năm qua cô ấy ở bệnh viện chúng ta điều trị vẫn không hề có tiến triển gì, vậy mà tên nhóc còn chưa học xong đại học này làm sao có thể chữa khỏi cho Tiêu Vân Phi được cơ chứ, vậy nên tôi mới nghi ngờ cậu ta muốn lừa tiền người nhà của bệnh nhân bằng việc nói mình có thể chữa được bệnh..."  

 

"Ồ? Có chuyện như vậy sao?"  

 

Trưởng khoa Lương cau mày khi nghe Vương Thiên Lâm nói, sau đó quay đầu nhìn sang Lâm Tuấn.  

 

Thứ mà bọn họ ghét nhất trong ngành này chính là những kẻ nói dối có thể chữa khỏi bệnh cho bệnh nhân rồi đi lừa tiền người bệnh, kiểu nói dối này không chỉ lừa hết tiền tiết kiệm của bệnh nhân mà còn một lần nữa mang lại hy vọng cho bọn họ, khiến cho họ trở nên vô cùng tuyệt vọng.  

 

Đó là lý do tại sao nhiều bệnh nhân đã từ bỏ việc điều trị trong khi có thể được cứu, chính là vì mấy kiểu nói dối như thế này!  

 

Chính vì sự tồn tại của những kẻ nói dối này mà nhiều sinh mạng lẽ ra phải tiếp tục được sống lại héo mòn dần đi!  

 

Vậy nên trưởng khoa Lương luôn căm ghét loại người dối trá này, sau khi nghe thấy Vương Thiên Lâm nói xong, ông còn xua tay ra hiệu cho các nhân viên bảo vệ phía sau đưa Lâm Tuấn ra ngoài.  

 

Không ngờ vừa quay đầu lại, trưởng khoa Lương đột nhiên nhận ra tên nói dối này có chút quen mắt, nếu nhớ không lầm thì hình như ông đã từng nhìn thấy anh chàng này tại hội nghị y học tập trung các bác sĩ đầu ngành toàn thành phố Yến Kinh trước đây, chàng trai trẻ này là...  

 

"Bác sĩ Hàn?"  

 

Trưởng khoa Lương ngơ ngác nhìn Lâm Tuấn, sau đó vội vàng ngăn cản nhân viên bảo vệ đang chuẩn bị xông lên tấn công anh, kinh ngạc hỏi.  

 

Lâm Tuấn không ngờ trưởng khoa Lương lại nhận ra mình, bèn ngơ ngác hỏi: "Ông là ai?"  

 

Trưởng khoa Lương vội vàng giới thiệu mình với Lâm Tuấn: "Bác sĩ Hàn, có thể cậu không biết tôi, nhưng tôi lại biết cậu, lần trước tôi đã tham dự cuộc họp chuẩn bị phẫu thuật được tổ chức ở bệnh viện Nhân dân số một Yến Kinh, lúc đó cậu đã vô cùng xuất sắc, ngay cả tôi cũng phải đồng ý từ tận đáy lòng với lý thuyết y học mới lạ đó...”  

 

"Đất nước giờ đây đã thực sự có nhân tài xuất chúng, bác sĩ Hàn còn trẻ mà lại có y thuật cao siêu đến thế, thật đáng ngưỡng mộ..."  

 

 

 

Ngay khi trưởng khoa Lương vừa dứt lời, Vương Thiên Lâm đột nhiên sững sờ, Tiêu Phương ở bên cạnh cũng sững sờ.  

 

"Lão Đường, con rể của ông.... thật sự biết y thuật sao?"  

 

Tiêu Phương lẩm bẩm hỏi, trên mặt vẫn đầy vẻ không tin.  

 

Người trả lời Tiêu Phương không phải bố Đường, mà là trưởng khoa Lương vừa mới đến.  

 

"Ha ha ha, Lão Tiêu, ông xem ông hỏi bậy bạ gì đó, đương nhiên là bác sĩ Hàn biết y thuật rồi, chẳng phải cách đây không lâu bệnh viện Nhân Dân số một Yến Kinh có một ca phẫu thuật rất khó nhằn sao? Ca mổ đó chính là do bác sĩ Hàn phụ trách chính toàn bộ quá trình, cuối cùng nó cũng đã thành công, y thuật của bác sĩ Hàn chắc chắn là đỉnh nhất ở thành phố Yến Kinh của chúng ta rồi”.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận