“Kỹ thuật này, e là những vị bác sĩ Đông y lão làng đã nghiên cứu thuật châm cứu nhiều năm cũng không thể sánh bằng...”
Nhìn Lâm Tuấn châm cứu cho Tiêu Vân Phi với khoảng cách gần, trưởng khoa Lương dường như đã quên mất bản thân mình lần này đến đây để làm gì, nhìn đôi tay như biến thành ảo ảnh của Lâm Tuấn, ông ấy không khỏi luôn mồm cảm thán khen ngợi.
“Trưởng khoa Lương! Tiêm nội tiết tố tuyến giáp cho bệnh nhân!”
Cho đến khi giọng nói của Lâm Tuấn bỗng vang lên bên tai, trưởng khoa Lương mới chợt tỉnh táo lại, vội vàng điều khiển thiết bị bên cạnh, thiết bị lập tức khởi động, nội tiết tố tuyến giáp nhân tạo được tổng hợp và tiêm vào cơ thể Tiêu Vân Phi.
Lâm Tuấn lúc này mới có thể thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi trên trán.
Sau một hồi châm cứu, nội tiết tố tuyến giáp trong cơ thể Tiêu Vân Phi giảm đột ngột, khiến Lâm Tuấn không khỏi hoảng hốt, anh vừa châm cứu vừa kêu trưởng khoa Lương tiêm một lượng nhỏ nội tiết tố vào cơ thể cô ấy.
Sau đó không kịp nói lời nào, Lâm Tuấn lại lần nữa trở nên bận rộn.
Lại tiếp tục châm cứu, sau đó đợi một lúc rồi lần nữa lấy mẫu máu xét nghiệm...
Lâm Tuấn không ngừng làm lặp đi lặp lại việc này trong mấy tiếng đồng hồ, đến cuối cùng, Lâm Tuấn chỉ cảm hoa mắt.
Châm cứu vốn dĩ là một phương pháp trị liệu yêu cầu độ chính xác cực cao, mà trong đợt trị liệu này, Lâm Tuấn không chỉ phải châm chính xác tuyệt đối vào huyệt vị, mà còn phải không ngừng tính toán xem nên châm vào những huyệt vị nào vào thời điểm nào...
Rõ ràng chỉ là một cuộc trị liệu châm cứu, thế nhưng Lâm Tuấn lại cảm thấy áp lực chưa từng có, đến cuối cùng, cả người anh không khỏi choáng váng, nghiến chặt răng chịu đựng mới có thể kiên trì tiếp tục.
Lâm Tuấn thậm chí cảm thấy, so với cuộc châm cứu này, ca phẫu thuật của ông cụ Ngô đợt trước, thật sự là một chuyện vô cùng nhẹ nhàng và đơn giản, ca phẫu thuật mười mấy tiếng đồng hồ so với cuộc châm cứu này chỉ là chuyện cỏn con.
Điều khiến Lâm Tuấn cảm thấy đáng sợ hơn là, cuộc châm cứu này vẫn phải tiếp tục duy trì, bởi vì nội tiết tố trong cơ thể Tiêu Vân Phi vẫn chưa khôi phục trở lại mức bình thường, điều này khiến Lâm Tuấn không khỏi đau đầu, chỉ có thể cắn răng kiên trì làm tiếp.
Một tiếng, hai tiếng...
Sau đó, Lâm Tuấn đã hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của thời gian, chỉ không ngừng kiểm tra thông số hiển thị, sau đó châm cứu cho Tiêu Vân Phi...
Đây không phải là một ca phẫu thuật, nhưng nó khiến Lâm Tuấn mệt mỏi hơn nhiều so với một ca phẫu thuật.
Lâm Tuấn cũng không biết bản thân đã kiên trì bao lâu, anh chỉ biết bản thân mình đã trải qua một khoảng thời gian rất dài, đến khi...
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!