Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cao thủ hồi sinh - Lâm Tuấn

 "Chào bác sĩ Hàn, tôi là viện trưởng Lưu Quốc Lợi của bệnh viện thành phố Yến Kinh này".  

 

"Chào viện trưởng Lưu", Lâm Tuấn lịch sử đáp.  

 

Khách và chủ cùng ngồi xuống, viện trưởng bắt đầu hết lời khen ngợi Lâm Tuấn.  

 

"Bác sĩ Hàn còn trẻ không ngờ y thuật lại cao siêu đến vậy, chỉ với mấy cây kim bạc đã có thể chữa khỏi căn bệnh gây khó khăn cho biết bao bác sĩ, gây khó khăn cho bệnh viện chúng tôi nhiều năm nay, y thuật này đúng là xuất thần nhập hóa".  

 

Tuy tán dương, nhưng Lâm Tuấn lại không khỏi cười khổ trong lòng.  

 

Chỉ dùng mấy cây kim bạc.  

 

Mẹ kiếp nếu như thực sự đơn giản như vậy thì tốt rồi, để có thể dùng mấy cây kim bạc chữa khỏi bệnh cho Tiêu Vân Phi là vô chuyện không hề dễ dàng, lúc đó đầu Lâm Tuấn như sắp nổ tung đến nơi, chỉ mấy cây kim bạc thôi nhưng phải suy xét nhiều thứ lắm.  

 

Chữa khỏi bệnh cho Tiêu Vân Phi?  

 

Đây là một chuyện vô cùng khó, lần chữa bệnh này chỉ để nội tiết tố rối loạn trong cơ thể Tiêu Vân Phi tạm thời trở lại bình thường, sau này, khi mức độ nội tiết tố trong cơ thể cô lại rối loạn thì còn cần Lâm Tuấn chữa trị tiếp.  

 

Như thế lặp lại không ngừng khoảng mấy chục lần, cơ thể cô mới có thể thích ứng với cơ chế bài tiết nội tiết tố bình thường và hồi phục bình thường, đến lúc đó Tiêu Vân Phi mới có thể khỏi bệnh hoàn toàn.  

 

Bây giờ nếu nói bệnh của cô đã được chữa khỏi thì vẫn còn sớm quá.  

 

Có điều Lâm Tuấn không nói toẹt ra, viện trưởng và anh chỉ nói mấy câu khách khí với nhau, đương nhiên không cần nói quá thật.  

 

Vậy nên Lâm Tuấn cười xua tay: "Đâu có đâu có, viện trưởng quá lời rồi, trình độ của tôi còn non lắm".  

 

"Ha ha ha, bác sĩ Hàn khiêm tốn quá rồi..."  

 

Trước khi nói chuyện chính thì phải hàn huyên một hồi đã, sau khi nói với nhau mấy câu, Lâm Tuấn thực sự quá đói rồi, vậy nên anh không muốn ngồi đây nói vớ vẩn với viện trưởng nữa, anh mở miệng đi thẳng vào vấn đề: "Viện trưởng Lưu chẳng phải gặp tôi có chuyện sao? Không biết là chuyện gì nhỉ?"  

 

Lưu Quốc Lợi cười vỗ đầu nói, giống như giờ mới nhớ ra để nói cho Lâm Tuấn.  

 

"Đúng đúng đúng, tôi đúng là có chuyện này muốn thương lượng với bác sĩ Hàn..."  

 

"Ồ? Viện trưởng cứ nói", Lâm Tuấn nhướng mày nói.  

 

Nhìn thấy Lâm Tuấn thẳng thắn như vậy, viện trưởng Lưu cũng không tiếp tục lòng vòng nữa, ông giải thích: "Chuyện là thế này, chắc bác sĩ Hàn biết mức độ phức tạp căn bệnh của Tiêu Vân Phi phải không?"  

 

"Ừm".  

 

Lâm Tuấn gật đầu, ừm một tiếng coi như là trả lời.  

 

Viện trưởng nói tiếp: "Vậy nên viện của tôi cảm thấy phương pháp điều trị mà bác sĩ Hàn đưa ra cho Tiêu Vân Phi rất có giá trị, đồng thời quá trình bác sĩ Hàn chữa trị cho Tiêu Vân Phi có ý nghĩa tuyên truyền và đứa ra cánh báo giới, vậy nên tôi muốn..."  

 

Lâm Tuấn híp mắt, tiếp tục yên lặng ngồi nghe.  

 

Viện trưởng ngẩng đầu nhìn Lâm Tuấn, nói tiếp: "Vậy nên tôi muốn hợp tác cùng bác sĩ Hàn, muốn bác sĩ Hàn đưa phương án điều trị sắp tới và chuyện này cho viện chúng tôi dùng..."  

 

Lâm Tuấn cười nói: "Mượn thế nào?"  

 

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận