Đông y thông qua tứ chẩn nghe nhìn hỏi sờ để phán đoán tình trạng bệnh, nhìn sắc mặt người bệnh có thể đoán được bệnh tình, hỏi và nghe để chỉ thông qua quan sát hỏi người bệnh để phán đoán bệnh tình.
Vậy nên khi bắt mạch, Lâm Tuấn liền hỏi mấy câu hỏi liên quan đến bệnh tình của Trương Văn Liệt.
"Trương thiếu gia mắc bệnh khó nói lúc nào vậy?"
"Khoảng hai năm trước..."
"Trước phát bệnh, anh có cảm giác gì không?"
"Chỉ... chỉ là không cửng lên được... cảm giác mình như phụ nữ vậy, không có thứ đó..."
Cảm giác mình giống như phụ nữ...
Lâm Tuấn lập tức hiểu được tại sao đường đường là thiếu gia nhà họ Trương mà không có hứng với phụ nữ rồi, không thích ngủ với vô số gái xinh, ngược lại lại có hứng với bất động sản.
Hai năm trước, Trương Văn Liệt cảm thấy mình như phụ nữ, đương nhiên không có hứng đi chơi gái như mấy đại thiếu gia nhà giàu khác.
Anh đồng cảm nhìn Trương Văn Liệt, sau đó từ từ thả tay Trương Văn Liệt ra.
Nhìn thấy vây, Trương Thiên Hào ngồi bên vội vàng hỏi: "Bác sĩ Hàn, bệnh của Văn Liệt..."
Lâm Tuấn tự tin cười nói: "Dễ chữa, không phải bệnh gì lớn, tí nữa cháu sẽ châm cứu cho Trương thiếu gia, sau đó kê đơn thuốc điều dưỡng cơ thể, uống mỗi ngày, nửa tháng sau bệnh sẽ đỡ..."
"Thật sao?"
Bố con nhà họ Trương vô cùng kích động.
Trương Văn Liệt là con trai độc đinh của nhà họ Trương, gánh vác trách nhiệm nối dõi tông đường, lúc này có thể chữa khỏi bện, Trương Thiên Hào đương nhiên vô cùng kích động, còn về Trương Văn Liệt kích động... anh ta chưa từng nghĩ đến việc nối dõi, anh ta chỉ nghĩ cuối cùng mình cũng có thể làm một người đàn ông nên mới kích động thôi...
Trong lúc bọn họ rối rít cảm ơn, Lâm Tuấn liền lấy kim bạc ra.
Nghiên cứu châm cứu gần hai năm, mỗi ngày mỗi đêm anh đều tập luyện châm cứu, phương pháp châm cứu của Lâm Tuấn đã đến cảnh giới tột đỉnh.
Chỉ thấy hai tay anh liến thoắng một lát, eo và bụng dưới của Trương Văn Liệt đã cắm mười mấy cây kim bạc.
Nếu như có thần y ở đây chắc cũng thấy được phương pháp Lâm Tuấn sử dụng là kỹ thuật châm cứu được đặt tên là Chiên Châm!
Nó khác với châm cứu bình thường, kỹ thuật Chiên Châm có thể kích thích sâu vào huyệt vị, tạo ra hiệu quả rõ rệt hơn.
Sau khi đâm kim xuống, Trương Văn Liệt cảm thấy bụng dưới của mình nóng như lửa, nó bắt đầu lan ra.
Cơn nóng ấy không phải nóng đau đớn mà ngược lại đó là sự ấm áp khiến người ta thoải mái.
Đến bây giờ, Trương Văn Liệt vẫn chìm đắm trong sự ấm áp ấy, anh ta đột nhiên cảm giác được có gì đó tồn tại...
Đó là...
Khoảnh khắc ấy, Trương Văn Liệt khóc lớn.
"Bố! Bố! Con cảm giác được rồi! Con cảm giác được rồi! Hình như con có phản ứng rồi!"
Lời này khiến Lâm Tuấn suýt nữa không nhịn được mà bật cười, anh nghi ngờ tên Trương thiếu gia này đang chơi gái, nhưng anh không có chứng cứ.
Nghe thấy Trương Văn Liệt hét lớn, vành mắt Trương Thiên Hào đỏ lên, ông kích động lao đến giường bệnh, nắm tay Trương Văn Liệt hỏi.
"Văn Liệt con... thực sự có cảm giác rồi sao! Con thật sự có phản ứng rồi sao?"
"Đúng vậy! Bố!"