Nghe thấy cái tên này, Diệp Lương Thần còn chưa kịp phản ứng thì Đường Tịnh Nghi ở cạnh đã run đến mức không thể kiềm chế được, liền lên tiếng.
"Chí Khiêm, anh ... anh biết cô... cô Diệp sao?"
Giọng của Đường Tịnh Nghi có hơi run, nhất là khi nghe thấy hai chữ ‘cô Diệp’ thì giọng của cô lại càng thêm cứng ngắc.
Lâm Tuấn đương nhiên nhận ra sự khác thường từ giọng điệu của Đường Tịnh Nghi, anh lập tức quay đầu lại nhìn với dáng vẻ nghi ngờ.
"Anh biết, sao vậy, Tịnh Nghi? Em cũng..."
Lâm Tuấn đang nói, bỗng nhiên anh nhớ tới chuyện gì đó.
Đó là khi anh vừa mới được sống lại vào cơ thể mới, lúc Lâm Tuấn tỉnh dậy hình như có nhắc tới cô Diệp trước mặt Đường Tịnh Nghi.
Ký ức mơ hồ dần bừng tỉnh trong đầu, lúc này Lâm Tuấn mới hiểu ra.
Người mà anh hy sinh tính mạng để cứu sống chính là Diệp Mộng Tầm của nhà họ Diệp!
Nhưng sau khi tỉnh dậy anh đã nhầm Đường Tịnh Nghi với Diệp Mộng Tầm, còn gọi tên cô Diệp trước mặt Đường Tịnh Nghi, lúc đó cô vô cùng tức giận nhưng anh cũng không còn cách nào khác, chỉ là mối quan hệ giữa Đường Tịnh Nghi và Tịch Ngự Hà tan vỡ hoàn toàn cũng là do Diệp Mộng Tầm mà ra!
Nói một cách đơn giản thì Đường Tịnh Nghi đã bị Diệp Mộng Tầm cho đội mũ xanh!
Đó là lý do tại sao Đường Tịnh Nghi vô cùng tức giận khi nghe thấy cái tên ‘cô Diệp’ từ miệng Lâm Tuấn, thậm chí còn muốn trực tiếp ly hôn với anh.
Còn bây giờ . . . . . .
Em gái Diệp Mộng Tầm của Diệp Lương Thần lại chính là ‘cô Diệp’ mà Lâm Tuấn đã nói lúc đầu!
Ôi trời.......
Cũng trùng hợp quá rồi đó?
Hơn nữa. . . . . .
Cuối cùng Lâm Tuấn cũng nhận được ra người phụ nữ mà anh cứu ở kiếp trước rất có thể không phải Đường Tịnh Nghi mà là Diệp Mộng Tầm, tiểu thư nhà họ Diệp!
Lâm Tuấn luôn cho rằng Đường Tịnh Nghi chính là người mà mình đã hy sinh tính mạng để cứu ở kiếp trước, vì vậy anh mới luôn đối xử với Đường Tịnh Nghi một cách vô cùng đặc biệt ...
Mình sai rồi sao?
Hay là.... tất cả chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên....
Sau một hồi dở khóc dở cười, Lâm Tuấn liền đi tới ôm lấy Đường Tịnh Nghi đang run rẩy, nhẹ giọng nói: "Tịnh Nghi, về chuyện cô Diệp, anh sẽ giải thích với em sau, để anh giải quyết xong chuyện với Diệp Lương Thần trước đã...”
"Ừm".
Lúc này Đường Tịnh Nghi cũng đã nhận ra mình có hơi mất khống chế, vậy nên cô nhanh chóng hít sâu vài cái, trấn tĩnh lại tâm trạng, sau đó lẳng lặng đứng sang một bên.
Tiếp theo, Lâm Tuấn lại nhìn Diệp Lương Thần thêm lần nữa....
Diệp Lương Thân trưng ra vẻ mặt khổ sở, hỏi: "Hàn thiếu gia, tôi với anh có chuyện gì để giải quyết cơ chứ? Gần này tôi đâu có chọc anh, anh muốn..."
Lâm Tuấn chán chường xua tay rồi ngồi xổm trước mặt Diệp Lương Thần, khóe miệng nhếch lên.