Sắc mặt Đường Tịnh Liên hiện lên vẻ nghi ngờ, hoàn toàn không nhận ra sắc mặt Cao Tường càng ngày càng lạnh.
"Em im miệng cho anh".
Giọng nói lạnh lùng khiến Đường Tịnh Liên vốn không hiểu tình hình sợ hãi không dám nói gì, Lâm Tuấn cướp lấy ly rượu trong tay cô ta, từ từ đứng dậy.
Người đàn ông lúc trước khó chịu với Lâm Tuấn lập tức tức giận hét lên: "Anh rể của Đường Tịnh Liên, anh làm thế là có ý gì? Bọn tôi uống rượu chúc mừng tốt nghiệp, anh đứng đây định làm gì? Mẹ nó nếu không vì nể mặt Đường Tịnh Liên, tôi đã đuổi anh ra ngoài từ lâu rồi!"
Bị Lâm Tuấn năm lần bảy lượt phá hỏng bầu không khí, đám người đứng bên vô cùng bất mãn.
"Đúng vậy, chúng tôi chỉ uống rượu thôi, đâu có làm gì xấu đâu, mà anh cứ ngăn cản vậy? Nếu cứ như này, tôi nghĩ anh đưa nên đưa Đường Tịnh Liên đi luôn đi, về sau đừng để cô ấy tham gia buổi họp lớp nữa".
Vừa dứt lời, Lâm Tuấn yên lặng một hồi lâu bỗng mỉm cười nói.
"Đúng ý tôi đó".
"Anh rể anh..."
Đường Tịnh Liên bỗng cảm thấy hối hận vì đã bảo Lâm Tuấn để giả làm bạn trai của mình, bởi vì cô ta đột nhiên phát hiện ra Lâm Tuấn không thể làm theo kịch bản cô ta đưa ra, mà cứ làm mấy chuyện cô ta không hiểu nổi, ví dụ như...
Sau khi cướp lấy ly rượu trong tay cô ta, Lâm Tuấn đột nhiên im lặng đi đến bên Cao Tường.
Sau đó, Lâm Tuấn mở miệng cười khẩy rồi nói với Cao Tường.
"Cao thiếu gia, cậu có thể nói cho tôi biết, ban nãy cậu bỏ gì vào rượu không?"
Cao Tường bỏ thuốc vào rượu?
Nghe thấy vậy, Đường Tịnh Liên đang hối hận lập tức kích động, cô ta cảm thấy sợ hãi, đột nhiên hiểu ra tại sao Lâm Tuấn lại làm vậy, hóa ra là vì...
Bảo vệ cô ta?
Sắc mặt Cao Tường có hơi hoảng loạn, có điều hắn còn lâu mới thừa nhận chuyện này, vậy nên hắn cố tỏ vẻ không hiểu gì, ngẩng đầu hỏi: "Anh rể, anh nói gì vậy? Sao trong rượu lại có thuốc? Tôi không biết..."
"Cậu không biết?"
Lâm Tuấn nhướng mày.
Đúng lúc này gã lúc trước tỏ ra kiêu ngạo nhất dường như mượn cơ hội này để bợ đít Cao Tường, hắn đập bàn, đứng dậy chỉ vào Lâm Tuấn rồi nói.
"Mẹ nó anh nói cái gì vậy? Cao thiếu gia là loại người nào hả? Ban này mọi người rót rượu từ một chai, rượu này sao có vấn đề được? Mẹ nó anh bớt kiếm chuyện lại đi, bớt ngậm máu phun người, sỉ nhục thanh danh của Cao thiếu gia đi!"
Tên này không biết Cao Tường có cho thuốc vào rượu hay không, hắn cứ một mực cho rằng Cao Tường không thể nào làm ra loại chuyện đó được.
Năm lần bảy lượt bị hắn khiêu khích, Lâm Tuấn cuối cùng chỉ cười khẩy ngẩng đầu nhìn hắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!