Cao Tường tin tưởng vào sự ăn ý giữa hắn và Lưu Sơn, anh ta chắc chắn hiểu ý đồ trong câu nói của hắn, hắn nói vậy thật ra không có ý muốn bảo Lưu Sơn dừng tay lại thật mà muốn anh ta nhanh chóng làm đổ ly rượu kia.
Nhưng ai mà ngờ được…
Cao Tường vừa dứt lời thì Lưu Sơn dừng tay lại thật.
Sắc mặt Cao Tường đen lại, trong lòng thở dài một hơi vô cùng tức giận.
Tên Lưu Sơn kia ngu ngốc tới vậy sao? Tôi bảo cậu dừng tay lại là cậu dừng thật sao? Những người khác không hiểu thì thôi chẳng lẽ cậu không biết bổn thiếu gia đã bỏ thứ gì vào trong ly rượu kia sao? Nếu thật sự bị anh rể của Đường Tịnh Liên kiểm tra ra được thì coi như xong đời rồi.
Chết tiệt, Lưu Sơn kia đã dừng tay lại thật rồi.
Cho dù Cao Tường không muốn nhưng chuyện đã rồi, hắn giả vờ kéo tay Lưu Sơn lại.
"Lưu Sơn! Cậu làm gì vậy hả! Anh rể Tịnh Liên quan tâm cô ấy là chuyện bình thường, sao cậu lại có thể ra tay với người ta được chứ…"
Vừa nói xong Cao Tường lại cảm thấy có điều gì đó sai sai.
Theo lý mà nói hắn đã kéo tay Lưu Sơn lại rồi, cho dù giữa hắn và Lưu Sơn không hiểu nhau nhưng Lưu Sơn cũng sẽ phối hợp với hắn để hắn kéo lại, vậy mà Cao Tường đột nhiên phát hiện…
Cao Tường có kéo thế nào thì Lưu Sơn vẫn đứng im tại chỗ không hề nhúc nhích.
"Lưu Sơn?"
Cao Tường nghi ngờ chau mày lại, hắn nhìn Lưu Sơn đứng bất động thì đột nhiên phát hiện ra…
Lưu Sơn lúc này giống như vô cùng sợ hãi, đôi mắt trống rỗng vô hồn nhìn về một nơi nào đó, cơ thể đờ đẫn đứng im không nhúc nhích.
Cái này…
Cao Tường không biết Lưu Sơn đã xảy ra chuyện gì nhưng biểu hiện của Lưu Sơn và trực giác của hắn đã nói cho hắn biết, Lưu Sơn chắc chắn đã gặp chuyện gì đó nên mới trở lên như thế này, chắc là…
Cao Tường ngẩng đầu lên thì bắt gặp ngay ánh mắt khẽ cười của Lâm Tuấn.
Vẻ mặt của Lâm Tuấn rất thản nhiên giống như biết thừa tình trạng hiện tại của Lưu Sơn, không hề hoảng loạn khi bị Lưu Sơn dọa dẫm mà còn mỉm cười, trong đôi mắt ấy còn ẩn chứa vài phần trêu đùa nữa, đó là…
"Anh đã làm gì Lưu Sơn?"
Mặc dù không có bằng chứng gì chứng minh Lâm Tuấn đã ra tay với Lưu Sơn, nhưng linh tính mách bảo Cao Tường rằng, tất cả mọi việc đều do Lâm Tuấn làm.
Lâm Tuấn khẽ lắc ly rượu trong tay rồi cười.
"Cũng không có gì, chỉ là giúp cậu ta bình tĩnh một chút thôi".
Thời cổ đại có chiêu điểm huyệt quy hoa khiến người ta bất động ngay tức khắc.
Lâm Tuấn không biết chiêu điểm huyệt quy hoa đó nhưng anh lại biết huyệt vị nào trên cơ thể có thể khiến con người mất không chế trong khoảng thời gian ngắn, cho nên,…