Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 Cũng không biết là chủ tịch Dương, hay là ông cụ Ngô đã dặn dò, những vệ sĩ này hình như biết sự tồn tại của Lâm Tuấn. Khi Lâm Tuấn báo tên mình, những vệ sĩ đó không chỉ hộ tống Lâm Tuấn đến phòng bệnh ông cụ Ngô, mà thái độ với Lâm Tuấn cũng đột nhiên trở nên vô cùng cung kính.  

 

Điều này làm Lâm Tuấn cảm thấy rất buồn cười, nhưng cũng không có nói gì.  

 

Khi đến phòng bệnh của ông cụ Ngô, Lâm Tuấn mới phát hiện, thì ra anh không phải là người duy nhất đến thăm ông cụ Ngô ngày hôm nay. Ngoài một vài người đàn ông trung niên lạ mặt, trong phòng bệnh còn có một người Lâm Tuấn đã có duyên từng gặp, người đó chính là người đàn ông trung niên mập mạp béo bụng – ông Lưu.  

 

Điều này khiến Lâm Tuấn không khỏi bất ngờ, đồng thời cũng có chút bối rối.  

 

Có thể đến thăm ông cụ Ngô cùng ông Lưu, không phải người giàu thì cũng là người quyền quý của thành phố Yến Kinh, thế nhưng anh lại chỉ là một bác sĩ nhỏ bé, đi vào chỗ này có vẻ không phù hợp lắm.  

 

Không phải là Lâm Tuấn sợ những người quyền quý trong thành phố Yến Kinh, mà là Lâm Tuấn cảm thấy mình không phải là người cũng tầng lớp với họ, vì vậy không cần thiết phải tiếp xúc gần.  

 

Thế nhưng, ông Lưu rất tinh mắt nhìn thấy Lâm Tuấn bước vào phòng bệnh, khi Lâm Tuấn còn đang do dự, không biết mình có nên ho vài tiếng để báo mình đã đến không, hay là nên quay người rời đi, để không làm phiền những người quyền quý này đến thăm ông cụ Ngô, thì ông Lưu đột nhiên gọi Lâm Tuấn lại.  

 

“Ồ! Đây chẳng phải là bác sĩ Hàn sao? Hai hôm trước, bác sĩ Hàn đã vất vả rồi, nghe nói bác sĩ Hàn đã làm liên tục hai tiếng đồng hồ không nghỉ, để thực hiện ca phẫu thuật cho ông cụ Ngô, đến khi ca phẫu thuật kết thúc, mới quay về nghỉ ngơi, đúng là vất vả...”  

 

Theo giọng nói của ông Lưu vang lên, những người trong phòng bệnh, bao gồm cả ông cụ Ngô đang nằm trên giường, cũng lập tức nhìn sang Lâm Tuấn đang đứng sững sờ ở cửa phòng.  

 

Trong phút chốc, Lâm Tuấn đã cảm nhận được cái cảm giác gọi là vạn người chú ý.  

 

Lúc này, trong phòng hầu hết toàn là người giàu có quyền quý, bọn họ không chỉ là đại diện cho cá nhân mỗi người, mà còn là một gia tộc, một công ty, thậm chí là một thế lực, được nhưng người này chú ý đến, quả thật không khác gì được vạn người chú ý.  

 

“Tiểu Khiêm đến rồi à, mau mau vào đây ngồi”.  

 

Nhìn thấy Lâm Tuấn, ông cụ Ngô liền nở nụ cười vô cùng thân thiết, thậm chí còn đổi cách gọi từ Hàn Chí Khiêm hay Chí Khiêm thành Tiểu Khiêm thân thiết, dáng vẻ hòa nhã đó giống như một người lớn đối xử với con cháu trong nhà của mình.  

 

Nghe thấy cách gọi của ông cụ Ngô, trên mặt Lâm Tuấn liền lập tức nở nụ cười giả tạo đầy tính công nghiệp, bước nhanh đến chỗ ông cụ Ngô, vừa đi, Lâm Tuấn vừa quan tâm hỏi han ông cụ Ngô.  

 

“Chú Ngô, hai ngày nay chú cảm thấy cơ thể thế nào? Có đỡ hơn lúc trước chút nào không?”  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận