Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cao thủ hồi sinh - Lâm Tuấn


Thấy Lâm Tuấn tiến lại gần, ông cụ Ngô nở nụ cười rạng rỡ, nhìn anh với ánh mắt trìu mến, ông lập tức hỏi thẳng vào vấn đề: “Tiểu Khiêm à, cháu đã thấy chưa? Đám người lúc nãy đều là lãnh đạo của thành phố Yến Kinh, có thể thay đổi cục diện của toàn thành phố…”  

 

Lâm Tuấn đâu có mù, đương nhiên là anh nhìn thấy rồi.  

 

Vậy nên Lâm Tuấn thành thật gật đầu rồi nói: “Cháu thấy rồi ạ, cháu chỉ định đến thăm chú Ngô thôi, ai ngờ lại gặp được nhiều nhân vật lớn như thế, điều này khiến cháu khá bất ngờ…”  

 

“Ha ha ha…”, nghe thấy Lâm Tuấn nói thế, ông cụ Ngô nở nụ cười vô cùng rạng rỡ, sau đó ông gián tiếp hỏi: “Nhân vật lớn? Tiểu Khiêm, cháu cảm thấy những người vừa nãy đều là nhân vật lớn sao?”  

 

“So với dân quèn như cháu thì có thể coi là nhân vật lớn rồi ạ”, Lâm Tuấn cười ngượng ngùng.  

 

Sau đó ông cụ Ngô chuyển chủ đề, trực tiếp hỏi Lâm Tuấn: “Vậy Tiểu Khiêm, cháu có muốn trở thành nhân vật lớn như thế không?”  

 

 

 

"Trở thành nhân vật lớn…"  

 

Lời nói của ông cụ Ngô khiến Lâm Tuấn cảm thấy mông lung, ngây người nhìn ông cụ.  

 

Một lúc sau, Lâm Tuấn mới lấy lại tinh thần, trả lời đầy sâu xa: "Không muốn, các nhân vật lớn đấu đá với nhau khắc nghiệt quá, cháu là một người sợ phiền phức, nếu như trở thành nhân vật lớn như mấy người vừa rồi thì chắc chắn sẽ gặp rất nhiều rắc rối, hơn nữa…"  

 

"Cháu cũng không phải là người có dã tâm, cháu chỉ muốn có một cuộc sống đơn giản, có thể làm một người bác sĩ chữa bệnh giúp mọi người là được rồi, trở thành nhân vật lớn thì thôi ạ, cháu không có hứng thú với những thứ này đâu".  

 

"Không có dã tâm…"  

 

Nghe thấy Lâm Tuấn nói vậy, ông cụ Ngô bật cười thành tiếng.  

 

"Ha ha ha, khá hay cho câu không có dã tâm, chú nghe ông Dương nói bây giờ cháu không có việc gì làm, chú còn định sắp xếp cho cháu đi theo chú làm việc nữa, nhưng nếu cháu đã nghĩ như vậy thì thì chú cũng không ép cháu, sau này có chuyện gì cần giúp thì cháu cứ liên hệ với chú là được".  

 

"Vâng, vậy cháu xin cảm ơn chú Ngô trước".  

 

Bây giờ Lâm Tuấn mới hiểu nguyên nhân tại sao ông cụ Ngô muốn anh làm việc cho ông cụ, nhưng anh lại không hứng thú với chốn quan trường suốt ngày đấm đá nhau, anh chỉ cảm thấy chán ghét và phiền phức mà thôi, bởi vậy anh mới từ chối ý tốt của ông cụ Ngô.  

 

Nhưng đúng như ông cụ Ngô vừa nói, gần đây Lâm Tuấn thật sự đang tìm một công việc.  

 

Anh ở rể nhà họ Đường, từ trước đến nay cũng chỉ là thằng vô công rồi nghề, chẳng có nguồn thu nhập nào cả, tiền tiêu hằng ngày cũng là tiền của Đường Tịnh Nghi đưa cho, điều này khiến Lâm Tuấn cảm thấy không thoải mái cho lắm.  

 

Là một thằng đàn ông đầu đội trời chân đạp đất sao lại có thể tiêu tiền của phụ nữ chứ?  

 

Tìm việc làm đang là vấn đề anh đang suy nghĩ mấy ngày hôm nay.  

 

Thật ra nếu Lâm Tuấn muốn thì anh có thể nói với Đường Tịnh Nghi và bố Đường một tiếng, hai người họ chắc chắn có thể sắp xếp cho anh một công việc trong tập đoàn Đường Thị, nhưng Lâm Tuấn không muốn nhờ sự giúp đỡ của nhà họ Đường, một là vì muốn tránh hiềm nghi, nếu anh thật sự đến làm việc trong tập đoàn Đường Thị thì thế nào cũng bị người ta đàm tiếu anh ở rể nhà họ Đường chỉ vì tập đoàn Đường Thị, nguyên nhân thứ hai là…  

 

Lâm Tuấn không muốn lợi dụng nhà họ Đường, cũng có thể nói là không muốn dựa dẫm vào Đường Tịnh Nghi.  

 

Còn về việc

 

Nhấn Mở Bình Luận