Diệp Thiên quát khẽ một tiếng, ánh sáng trong mắt tăng vọt, Phệ Thiên Huyền Khí trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, ánh sáng xanh càng đậm.
“Vù!”.
Quyền kình vô biên, mũi nhọn gió lốc mà Trương Chí Lăng đánh ra lần lượt vỡ tan dưới sự va chạm của quyền ấn, nổ tan tành giống như củi mục giòn dễ gãy.
“Rốt cuộc Diệp Lăng Thiên đã tu luyện như thế nào? Chưa tới hai mươi tuổi mà có thể sở hữu sức mạnh kiên cố vững chắc như vậy, ngay cả Xuyên Phong Thích cũng không thể ngăn được cậu ta?”.
Trương Chí Lăng đăm chiêu, sức mạnh một quyền của Diệp Thiên thế như chẻ tre, thoáng chốc đã đến trước mặt ông ta.
“Càn Khôn Phách!”.
Trương Chí Lăng không vội, nhấc kiếm lên vung ngang trước người.
Ánh kiếm chém vào không trung, chẻ đôi quyền ấn màu xanh lam, khiến nó hóa thành vô số đốm sáng rồi tan biến.
Hai người giao đấu ngang tài ngang sức.
“Diệp Lăng Thiên, chẳng trách sư đệ Vô Trần của tôi lại chết dưới tay cậu!”.
Trương Chí Lăng chém ra hai kiếm, sau đó bỗng chắp kiếm sau lưng, một mảnh yên tĩnh.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kì quái, cũng tức khắc dừng tay lại. Hai người đứng đối diện nhau xa xa trên bầu trời đêm, bầu không khí trở nên đông đặc.
“Sức mạnh của cậu đã đạt đến đỉnh cao chân chính, trong cảnh giới siêu phàm, dưới thần phẩm e rằng đã không còn ai là đối thủ của cậu nữa!”.
Ánh sáng trong mắt Trương Chí Lăng rực rỡ, ông ta bỗng thả lỏng tay, Kim Kiếm rơi thẳng xuống, đập vào Trung Hoa Các.
Kính chống đạn của đại sảnh đãi khách của Trung Hoa Các cứ như đậu hũ, bị nó xuyên thủng, sau đó Kim Kiếm rơi xuống cắm sâu vào nền gỗ của đại sảnh đãi khách.
Mấy vị gia chủ như Diệp Vân Long đều kinh ngạc. Bọn họ không hiểu, cao thủ giao chiến vốn nên dốc hết sức đối phó. Trương Chí Lăng là chưởng môn Võ Đang, Thái Cực Quyền và Thái Cực Kiếm là tuyệt kỹ võ thuật mạnh nhất đương thời, nhưng Trương Chí Lăng lại vứt kiếm giữa chừng, đồng nghĩa tự chặt đứt một cánh tay, sức chiến đấu tất nhiên giảm mạnh.
“Lẽ nào…”.
Diệp Vân Long là người có tu vi mạnh nhất trong số họ, cảm ngộ võ thuật cao nhất. Ông ta bỗng dừng mắt, phản ứng lại trước tiên, hai mắt nhìn chằm chằm lên trời.
Trong mắt Trương Chí Lăng lóe sáng, sức mạnh toàn thân cuồn cuộn, áo trắng tung bay, rách bươm thành vô số mảnh, để lộ trang phục màu đen ở bên trong.
Mọi người thấy cảnh này mới bừng tỉnh, Trương Chí Lăng không những có vóc dáng cao to, cơ bắp cuồn cuộn, mà bắp thịt còn rắn chắc to khỏe, mỗi một nơi trên cơ thể đều chứa sức mạnh mang tính bùng nổ.
“Diệp Lăng Thiên, từ ngày giao đấu với cậu ở quán rượu, tôi đã biết dựa vào Thái Cực Quyền và Thái Cực Kiếm thì không thể thắng được cậu”.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!