Nhất là Giang Hải Thiên, ông ta cầu mong không có sơ hở gì nên đích thân lên Võ Đang mời Trương Chí Lăng trở thành chiêu bài cuối cùng, nhưng ngay cả Trương Chí Lăng cũng đang bị Diệp Thiên nắm trong tay, như vậy đồng nghĩa tất cả mọi thủ đoạn của nhà họ Giang, toàn bộ những gì sắp đặt đều không đáng một xu trước mặt Diệp Thiên.
Cho dù là bốn giới chính trị, kinh thương, quân đội, võ đạo thì Diệp Thiên đều áp đảo nhà họ Giang. Sự tồn tại như vậy, đừng nói là chặt đứt tứ chi của hai anh em đời thứ ba nhà họ Giang, mà cho dù là tiêu diệt nhà họ Giang, e rằng Hoa Hạ to lớn như vậy cũng không có ai dám nói một lời nào giúp nhà họ Giang.
“Diệp… Tướng Diệp, là nhà họ Giang tôi sai rồi!”
Vị lão tướng Giang Hải Thiên đã từng chinh chiến khắp nơi, cuối cùng cũng phải cúi thấp đầu cao ngạo, ánh mắt có chút ẩm ướt.
Với sức mạnh nhà họ Giang, đối mặt với bốn gia tộc lớn thủ đô cũng không hề thua kém, nhưng ông ta lại không ngờ được, nhà họ Giang lại có một ngày ở trước mặt rất nhiều người nổi danh của thủ đô lại phải xin lỗi người khác như vậy.
“Hai đứa cháu của tôi dám gây hấn với tướng Diệp, hậu quả bây giờ đều là tự làm tự chịu, còn về việc tìm người đến liên thủ làm khó tướng Diệp thì đều là ý kiến của một mình Giang Hải Thiên tôi, vẫn mong tướng Diệp giơ cao đánh khẽ, cứ lấy mạng một mình tôi, bỏ qua cho nhà họ Giang!”
“Chậc!”
Các khách khứa xung quanh đều hít sâu một hai, ai ai cũng mang vẻ mặt kinh sợ.
Giang Hải Thiên là ở cấp bậc nào chứ, nhưng hiện tại lại cúi đầu khom lưng với một người trẻ tuổi, lúc này, bọn họ lại lần nữa bị khuất phục bởi sức mạnh răn đe của Diệp Thiên.
“Bố!”
Giang Vũ Dân bên cạnh siết chặt nắm tay, trong lòng vừa không sợ lại vừa nhục nhã.
“Dừng tay!”
Giang Hải Thiên lại rống lớn một tiếng, cắt ngang lời ông ta, chỉ nặng nề nhìn Diệp Thiên, vẻ mặt cầu xin.
“Giết một mình ông, bỏ qua nhà họ Giang?”
Diệp Thiên nghe vậy, khẽ cười thành tiếng.
“Vốn dĩ chuyện của Giang Vân Thiển và Giang Vân Thâm đã kết thúc rồi, tôi cũng không định làm gì nhà họ Giang ông cả, nhưng nhà họ Giang ông lại kêu gọi nhiều người như vậy, muốn liên thủ làm khó tôi, còn muốn tôi vạn kiếp bất phục, bị trục xuất, khai trừ quốc tịch, bây giờ ông muốn một mình mình gánh tất thảy tội này trên lưng, ông thấy chuyện này đơn giản vậy sao?”
Ánh mắt cậu lạnh lùng, giọng nói hào hùng lẫm liệt.
“Trong vòng ba ngày, nhà họ Giang rời khỏi thủ đô cho tôi, trong vòng mười năm, không cho phép đặt chân đến thủ đô nửa bước!”
“Nếu vi phạm một điều, với thủ đoạn của tôi, các người hẳn cũng đã rõ!”
Diệp Thiên nói xong lập tức vung cánh tay, nhẹ nhàng vẫy sang bên cạnh.
Trong sảnh chính tiệc rộng lớn, bức tường cao lơn lập tức sụp đổ, một khe nứt khổng lồ sâu đến mấy trượng kéo dài từ dưới chân Diệp Thiên đến phía ngoài Trung Hoa Các, thẳng đến cuối bãi đậu xe.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!