“Đừng gây xung đột với bọn họ. Người đứng sau Gia Hồng, chúng ta không động vào được đâu!”
“Sau lưng bọn họ là Lâm Thiếu Bân – con của ông Lâm ở Xuyên Nam.
Cô ấy giữ chặt Diệp Thiên, cũng không còn quan tâm hành động đó có gì mờ ám hay không, cô ấy thật sự chỉ không muốn Diệp Thiên đi nộp mạng.
Nếu như thật sự khiến Lâm Thiếu Bân nổi giận thì cả tỉnh Xuyên này sẽ không còn chỗ nào có thể dung túng được cho Diệp Thiên nữa.
“Anh Diệp Thiên, anh bình tĩnh chút!”
Giọng nói của Ngô Duyệt Vũ cũng trầm hơn vài phần.
“Lâm Thiếu Bân không phải là người mà người bình thường như chúng ta có thể đối đầu được. Cho dù toàn bộ người của thôn cộng lại cũng không đấu lại được một câu nói của đối phương. Một nhân vật như vậy chúng ta không thể động vào nổi, đừng kích động để phải hủy hoại chính mình”.
Vừa rồi Diệp Thiên khiến thầy Lý bị thương đúng là khiến cô gái này phải ngước nhìn. Nhưng chính vì vậy mà cô ta càng không muốn Diệp Thiên dây vào chuyện này nên mới lên tiếng nhắc nhở.
Diệp Thiên mỉm cười giống như không có chuyện gì.
“Chị Tinh không cần lo lắng”.
Cậu quay qua nhìn Ngô Duyệt Vũ và cũng cười với vẻ khinh miệt.
“Tiểu Vũ, một tên Lâm Thiếu Bân mà lại kinh khủng như vậy trong mắt em sao? Hừ, so với anh, hắn còn kém xa!”
Diệp Thiên khẽ dao động đôi mắt nhìn về phía người thanh niên dẫn đầu Gia Hồng.
“Hóa ra là chó của Lâm Thiếu Bân à. Vừa hay, tâm trạng tôi đang không tệ, nếu như biết điều thì tốt nhất là gọi điện thông báo cho Lâm Thiếu Bân đi!”
“Nói cho Lâm Thiếu Bân biết tôi tên Diệp Thiên, bảo anh ta tới đây gặp tôi!”
Diệp Thiên vừa dứt lời thì toàn bộ những người có mặt đều hoảng hồn.
Dù là hai chị em Ngô Duyệt Tinh hay là bố con Lâm Hán Bình, hay là đám người bên phía bất động sản Gia Hồng thì đều tái mặt.
Câu nói của Diệp Thiên đúng là quá ngông cuồng.
Lâm Thiếu Bân là ai chứ, là cậu ấm của Lâm Thiên Nam. Khắp tỉnh Xuyên, bọn họ sở hữu khối tài sản hàng tỉ tệ. Nhất là một năm gần đây, sau khi anh ta bị thương và suy nghĩ chín chắn hơn thì sau đó đã dùng thân phận chủ tịch để sáng lập ra bất động sản Gia Hồng, điều khiển phía sau giúp công ty từ cơ bản phát triển đi lên. Trong tay anh ta là hàng trăm nghìn mét vuông đất, trước đó không lâu được được bình chọn là một trong mười thanh niên lập nghiệp kiệt xuất của tỉnh Xuyên.
Thành tựu như vậy đến cả Từ Hồng và cả Ngô Lăng Hiên – con trai của Ngô Quảng Phú cũng yếu hơn vài phần. Trong lớp thanh niên của tỉnh Xuyên, Lâm Thiếu Bân có danh thế lớn nhất, không ai có thể sánh bằng.
Đừng nói là thế hệ thanh niên, cho dù là rất nhiều các doanh nghiệp lâu năm thì cũng cảm thấy thất sắc khi đứng trước Lâm Thiếu Bân, càng không có ai dám nói Lâm Thiếu Bân tới đứng trước mặt mình, vậy mà Diệp Thiên, một thanh niên chưa tới hai mươi tuổi lại có thể ngông cuồng như vậy. Điều đó khiến đám đông kinh hãi.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!