Ánh mắt của Diệp Vân Long lóe lên, mất đi vẻ uy nghiêm vốn mà ông ta, đầu lông mày xuất hiện nét dịu dàng.
“Tiểu Vân, từng giây phút ở bên anh, em không hề quên đi điều gì!”
Thi Tú Vân mỉm cười, tiến lên phía trước, nắm lấy bàn tay dày rộng của Diệp Vân Long.
Thi Tú Vân nhìn người đàn ông mà mình yêu, ánh mắt của bà hiện ra sự dịu dàng.
“Vân Long, hơn mười năm nay, em không muốn trở về nhà họ Diệp, vì em vẫn hận anh!”
“Nhưng em chưa từng trách anh!”
Bà ấy khẽ vuốt ve khuôn mặt của Diệp Vân Long, đột nhiên mỉm cười.
“Trong ba tháng tới, anh đưa em đi du lịch vòng quanh thế giới đi. Tới đâu cũng được, ngày mai đi cũng được!”
Nghe vậy, Diệp Vân Long ngạc nhiên, biểu cảm đông cứng lại.
“Tiểu Vân… em thật sự không thể quay trở lại sao?”
“Với thế lực hiện giờ của nhà họ Diệp chúng ta, thêm cả các mối quan hệ giữa Hoa Hạ, anh không tin họ thật sự có thể cưỡng ép được em!”
Thi Tú Vân nhẹ nhàng lắc đầu, khuôn mặt nở nụ cười yếu ớt.
“Vân Long, có lẽ chính anh cũng hiểu rõ, người ở nơi đó, không bao giờ bị ràng buộc bởi các cường quốc, các quy tắc đối với họ chỉ là một đống vô nghĩa!”
“Năm đó em đã tự định việc chung thân với anh, gả vào nhà họ Diệp, mang thai Thiên Nhi, đã vi phạm điều cấm kị lớn nhất ở đó rồi!”
“Nếu như không phải vì em đồng ý thời hạn hai mươi năm với bọn họ, bố em lấy danh nghĩa của em ra đảm bảo thì hai mươi năm trước bọn họ đã quét sạch nhà họ Diệp rồi”.
“Bây giờ đã đến thời hạn hai mươi năm, nếu như anh không trở về như đã hứa, chắc chắn bọn họ sẽ không tha cho nhà họ Diệp, cũng sẽ không tha cho em, Thiên Nhi và Tinh Nhi!”
“Mọi người đều là người anh yêu thương nhất, sao anh có thể để mọi người gặp chuyện gì được!”
Giọng nói của Thi Tú Vân run run, khẽ nói: “Bây giờ nhà họ Diệp đã phồn thịnh, có vị trí vô cùng quan trọng tại Hoa Hạ, đến cả chính phủ cũng phải bảo vệ bọn họ!”
“Thiên Nhi từng là tâm bệnh lớn nhất của em, bây giờ thằng bé đã bình an vô sự trở về, đạt được vị trí thứ nhất trên bảng xếp hạng sức mạnh thế giới, trừ các thế lực thế giới lâu đời như viện trọng tài, không ai có thể uy hiếp thằng bé!”
“Tinh Nhi là nhân tài kiệt xuất của thế hệ trẻ, tiềm năng tương lai là vô hạn, còn có nhà họ Diệp và Thiên Nhi sẽ hỗ trợ thằng bé!”
“Có thể nói, hiện tại em không còn gì để lo lắng, cho dù phải quay lại đối mặt với bất cứ thứ gì, em cũng có đủ dũng khí và tự tin!”
“Ở thế giới này hai mươi năm, em đã vừa lòng rồi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!