“Chuyện này, cho dù bây giờ chúng ta thấy như thế nào thì cũng không giúp được gì, chỉ có thể chờ xem kết quả bàn bạc của bên trên và đối phương!”
“Về phần Diệp Lăng Thiên, chúng ta nhắc nhở cậu ta mấy câu là được rồi!”
Một vị cán bộ cao cấp có thâm niên cực lâu lên tiếng nói, những người còn lại đều gật đầu tán thành.
Cố Trường Bình đang muốn nói gì đó, bỗng nhiên một tin tức truyền vào di động của ông ấy, khiến sắc mặt ông ấy lập tức thay đổi.
“Lão La!”. Lúc này Cố Trường Bình đứng dậy, nói với La Chiến Uyên: “Bốn mươi phút trước, Diệp Thiên lên máy bay bay đến nước Yisa rồi!”
“Nước Yisa!”, La Chiến Uyên khẽ thì thầm, ngay sau đó sắc mặt thay đổi kịch liệt.
“Đó không phải là khu vực Trung Đông sao?”
Khu vực Trung Đông này là khu vực hỗn loạn nhất thế giới, thường xuyên xảy ra chiến tranh, ngoài thế lực của các nước lớn xâm chiếm, còn có rất nhiều lính đánh thuê và phần tử vũ trang chiếm đóng.
Điều khiến La Chiến Uyên lo lắng nhất là trong đó có mối quan hệ của Hợp chúng quốc đang ảnh hưởng đến toàn bộ cục diện, một khi tung tích Diệp Thiên ở khu vực Trung Đông bị bại lộ thì chẳng phải đồng nghĩa với việc cho họ một lý do hợp lý để đánh sao?
Ở đó dù là Hoa Hạ cũng không làm gì được, mà nếu Hợp chúng quốc biết được tin tức Diệp Thiên xuất hiện ở Trung Đông thì có thể sẽ tìm cớ tấn công bừa bãi vào khu vực nào đó để tiêu diệt Diệp Thiên.
Dù sao chuyện này cũng xảy ra thường xuyên ở khu vực Trung Đông khắp nơi loạn lạc này, cuối cùng Diệp Thiên bỏ mạng, dù Hoa Hạ thật sự truy cứu trách nhiệm chuyện này thì họ cũng có thể nói là vô tình bị thương do chiến tranh, như vậy có thể xua đi dư luận trên trường quốc tế.
Nghe đến tin tức này, những người khác của Ám Bộ cũng đổi sắc.
“Diệp Lăng Thiên này cũng bậy quá”.
“Biết rõ bây giờ là thời điểm nhạy cảm thế mà lại dám đến khu vực loạn lạc như Trung Đông kia, nghĩ các nước lớn không làm gì được cậu ta sao?”
“Đúng thế, nghĩ mình đứng đầu bảng xếp hạng sức chiến đấu thế giới, giết được đám người Huyết Ma là có thể vô địch cả thế giới à? Chút tu vi của cậu ta căn bản chẳng là gì với vũ khí hiện đại cả, cậu ta cũng không biết nặng nhẹ quá rồi”.
Nghe những lời chỉ trích về Diệp Thiên, La Chiến Uyên và Cố Trường Bình đều không lên tiếng nói giúp Diệp Thiên, lần này họ cũng cảm thấy Diệp Thiên lỗ mãng quá.
Tùy tiện chạy đến Trung Đông, một khi Hợp chúng quốc âm thầm làm khó thì không thể nói chống là chống, không cẩn thận thậm chí có thể sẽ gây ra một trận chiến quy mô nhỏ.
Nhưng bây giờ có lẽ Diệp Thiên đã tận hưởng phong thổ ở nước Yisa rồi, mọi thứ dường như đã muộn.
Lúc này họ chỉ có thể cầu nguyện cho Diệp Thiên đừng gây ra chuyện gì quá lớn khiến Hợp chúng quốc hoặc các nước khác chú ý đến ở đó.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!