Diệp Thiên nhìn chằm chằm thanh niên hồi lâu, nhưng thanh niên không có phản ứng gì nhiều. Anh ta chỉ nhìn Kỷ Nhược Tuyết không chớp mắt, tay cầm một bó hoa hồng, dạt dào tình cảm.
“Ồ? Không phải ông ta à?”.
Lúc phát hiện khí tức của thanh niên tương tự với Ẩn Giả, Diệp Thiên tưởng thanh niên này là Ẩn Giả giả trang, nhưng chốc lát sau, cậu lập tức xua tan ý nghĩ này.
Tuy khí tức hai người giống nhau, nhưng rõ ràng của Ẩn Giả sẽ ẩn giấu bên trong nhiều hơn, mạnh hơn, mà thanh niên so với ông ta lại giống như một đứa trẻ, hoàn toàn không thể đặt lên bàn cân so sánh.
Diệp Thiên dời ánh mắt về, nhưng trong lòng càng thêm nghi hoặc.
Mặc dù thanh niên này không phải Ẩn Giả, nhưng vì sao trên người lại có khí tức giống như Ẩn Giả?
Nghĩ đến đây, cậu lan tỏa sức mạnh tinh thần, tạo thành một tấm lưới vô hình, bao trùm về phía thanh niên trong khi anh ta không phát hiện ra.
Cả người thanh niên bị Diệp Thiên dò xét từ đầu đến cuối, dường như thanh niên không cảm nhận được gì. Cậu thăm dò xong thì thu hồi sức mạnh tinh thần, trong lòng đã có đáp án.
Dòng máu của thanh niên có chút tương tự với Ẩn Giả, xem ra thanh niên này có khả năng là hậu duệ của ông ta.
“Không ngờ ở một thành phố Trung Đông như Yellen lại có hậu duệ của Ẩn Giả”.
“Xem ra chuyến đi đến Trung Đông lần này sẽ không bị nhàm chán”.
Cậu mỉm cười, tìm một chiếc ghế ngồi xuống, những người khác lại bị cuộc phỏng vấn của Kỷ Nhược Tuyết thu hút.
Sự xuất hiện của Kỷ Nhược Tuyết khiến cả Yellen chấn động. Cô ấy không chỉ nổi tiếng ở Hoa Hạ, mà gần đây còn tham gia vào nhiều bộ phim Hollywood, hát ca khúc chủ đề cho phim, sức ảnh hưởng ở quốc tế đã có thể sánh ngang với những ngôi sao quyền lực hạng nhất.
Kỷ Nhược Tuyết giống như nữ thần ánh sáng, dưới ánh mặt trời càng thêm chói lọi tuyệt trần. Không biết cô ấy đã thay quần áo từ lúc nào, một bộ váy màu nhã dài quét đất, mang giày cao gót pha lê, cao một mét bảy mươi lăm, khí chất cao quý, khiến người khác không dám nhìn gần.
Chỉ xét riêng khí chất và vẻ ngoài, cô ấy chắc chắn là tuyệt phẩm nhân gian.
Kỷ Nhược Tuyết đứng trên bậc thang của khách sạn Yellen, liên tục vẫy tay chào hỏi những người dân xung quanh, gương mặt nở nụ cười ngọt ngào chưa từng gián đoạn.
Bất kể là người Hoa hay dân chúng nơi đây đều điên cuồng vẫy cánh tay, liên tục hô tên Kỷ Nhược Tuyết.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!