Tuy rằng đã để mắt tới âm mưu và ý đồ của Ẩn Giả, nhưng cậu vẫn không có động thái gì, biểu cảm không hề lo sợ, bình thản bước vào giữa phạm vi trận pháp.
Dù biết cạm bẫy của đối phương trùng trùng điệp điệp, sát khí mai phục khắp nơi, ta vẫn can đảm tiến về phía trước, đây là niềm tin mạnh mẽ của Diệp Thiên đối với sức mạnh của bản thân.
Kỷ Nhược Tuyết khoác tay Diệp Thiên, trước ánh mắt chăm chú của đám đông, họ tiến vào giữa sàn nhảy.
“Đó không phải là Kỷ Nhược Tuyết sao?”
Rát nhiều cậu ấm cô chiêu có mặt tại đó đồng loạt ngoái nhìn, hiện giờ danh tiếng của Kỷ Nhược Tuyết nổi như cồn ở quốc tế, bài hát của cô ấy xuất hiện trong rất nhiều bộ phim lớn của Hollywood, tầm ảnh hưởng cực lớn, tất nhiên sẽ không còn lạ mặt với các cô cậu trong giới thượng lưu.
“Sao cô ấy lại khoác tay một thanh niên vào đây?”
“Nhìn cách ăn mặc của cậu ta thật tầm thường, lẽ nào vì cậu ta là người Hoa Hạ?”
“Tôi thấy không giống đâu, cậu thanh niên kia rất có khả năng chỉ cố tỏ ra khiêm nhường, là con của một thương gia lớn nào đó ở Hoa Hạ chăng?”
Đám đông xung quanh còn là danh lưu ở đất Yellen, ai nấy chỉ giao lưu trong vòng tròn bản địa, ánh mắt nhìn về phía Diệp Thiên rất đa dạng.
Diệp Thiên chẳng buồn liếc mắt, cậu cùng Kỷ Nhược Tuyết tìm một vị trí rồi ngồi xuống, thế nhưng đám người Tề Văn Long lại cực kỳ không quen với hoàn cảnh này.
Tuy Tề Văn Long cũng xuất thân là con nhà giàu có, từng tham gia không ít buổi tiệc, nhưng tiệc tổ chức ở nước ngoài thì đây là lần đầu, đặc biệt khi đây là vũ hội do gia tộc Churchill tổ chức càng làm cậu ta thấy mất tự nhiên.
“Thả lỏng đi, cứ ăn uống vui chơi thỏa thích!”
Diệp Thiên liếc mắt nhìn, vũ hội này cái gì cũng có, đủ thứ thực phẩm đắt giá như cá ngừ đại dương, trứng cá tầm, nấm truffle, tôm hùm Australia, vân vân.
Cậu nhún vai với đám người Tề Văn Long, ngả người vào ghế vô cùng tùy tiện.
“Người phụ trách chi nhánh Yellen của chúng tôi ở bên kia, cậu đi với tôi qua đó một chuyến nhé?”
Đôi mắt đẹp của Kỷ Nhược Tuyết hấp háy, hỏi Diệp Thiên.
“Tự đi đi!”
Diệp Thiên xua xua tay, dứt khoát ngả lên ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Kỷ Nhược Tuyết bĩu môi bất lực, chỉ có thể tự mình đứng dậy đi về phía người phụ trách công ty Giải trí Hoàng Gia.
Đám người Tề Văn Long ở lại chỗ cũ, ai nấy ít nhiều gì cũng có chút thấp thỏm trong lòng, chỉ có chị em nhà họ Lâm nhìn về phía Diệp Thiên bằng ánh mắt khinh bỉ.
“Họ Diệp kia, lá gan của cậu to thật đấy!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!