Diệp Thiên giơ một tay lên, năm ngón tay tỏa ra những đốm sáng xanh lam, ấn lên vách núi.
Tiếp đó, ánh sáng xanh lam dâng lên dọc theo vách đá, che phủ vách đá mười mấy trượng. Sau đó, cô ta cảm nhận được linh khí vô cùng mạnh mẽ từ trong vách đá tràn ra, hội tụ thành một dòng nước lũ linh khí, lần lượt bị hút vào lòng bàn tay Diệp Thiên.
Thời khắc này, Diệp Thiên giống như một vật chứa khổng lồ, hút vô số linh khí vào trong cơ thể, hơn nữa tốc độ hút càng lúc càng nhanh.
“Sao có thể như vậy?”.
Đôi mắt cô ta dao động, ngây ra tại chỗ.
Cô ta xuất thân từ “nơi đó”, vì sự dạy dỗ truyền lời của các vị trưởng bối, tiền bối và sự mưa dầm thấm đất của bản thân cô ta, xưa nay cô ta đều xem thường võ giả ở giới thế tục. Cô ta luôn nghĩ rằng cao thủ võ giả xuất thân từ “nơi đó” sẽ cao hơn người ta một bậc.
Nhưng dù là ở “nơi đó”, cô ta cũng chưa từng thấy ai dùng cách như Diệp Thiên để hấp thu linh khí. Cho dù là Thôn Lệnh Tông nổi tiếng với công pháp nuốt trọn cũng không ai dám dùng cách ngang ngược như cậu, lấy bản thân làm vật trung gian, để linh khí không ngừng tràn vào.
Trạng thái của Diệp Thiên lúc này lại làm mới nhận thức của cô ta một lần nữa. Diệp Thiên không chỉ không tổn hại gì, ngược lại tốc độ hấp thu linh khí càng lúc càng nhanh, hơn nữa không thấy cậu có vẻ gì là bão hòa hoặc khó chịu.
Trong quá trình Diệp Thiên hấp thu linh khí, cô ta cũng cảm nhận được khí tức trong cơ thể cậu đang không ngừng tăng lên, sức mạnh càng lúc càng dồi dào, một luồng uy áp vô hình bao phủ xuống vùng đất này.
Cô ta nhìn chằm chằm bóng lưng của Diệp Thiên, dường như đã hạ quyết tâm gì đó.
Cô ta rất ưng ý người đàn ông này!
Diệp Thiên không quan tâm cô gái sau lưng, lực hút lòng bàn tay cậu cuồn cuộn vận hành, điên cuồng hấp thu linh khí từ trong thạch bích truyền ra, không ngừng bổ sung vào hơi thở trong cơ thể mình, càng lúc càng lớn mạnh.
“Linh khí thật tinh khiết, địa cầu hiện tại đã cạn kiệt linh khí, mà nơi khác có thể có linh khí được một phần mười như ở đây cũng đã rất quý rồi, không ngờ ở ốc đảo sa mạc lại có được nơi trù phú như vậy!”
Diệp Thiên mừng thầm trong lòng, đối với cậu mà nói, nơi thần linh mật tàng này thì cậu càng tò mò hơn, muốn gặp thử vương cấp siêu phàm oai phong một cõi thuở đầu rốt cuộc để lại vật phẩm gì, nhưng dù Diệp Thiên tìm được những thứ này thì cậu cũng chưa chắc sẽ quan tâm.
Thứ cậu thật sự cần vẫn là Linh Tuyền Sinh Mệnh, sở dĩ cậu tu luyện Phệ Thiên Cửu Truyền chính là muốn gia tăng linh khí, linh khí càng nhiều thì tốc độ tu luyện của cậu nhanh, Phệ Thiên Huyền Khí trong cơ thể vận chuyển càng trơn tru.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!