Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (Truyện full) - Tác giả: Phong Hòa

 Lâm Hiểu Nguyễn chớp mắt, nói tiếp: “Tôi nghe giọng cậu không giống như giọng thủ đô, chắc cậu không phải là người thủ đô hả?”.  

 

“Có thể nói là phải, cũng có thể nói không phải”.  

 

Diệp Thiên thuận miệng đáp. Cậu vốn là con trai trưởng của nhà họ Diệp ở thủ đô, đương nhiên coi là người thủ đô. Nhưng lúc cậu còn nhỏ đã bị nhà họ Diệp đuổi khỏi nhà, lưu lạc bên ngoài tám năm, từ lâu đã không nhận lại nhà họ Diệp nữa, đương nhiên cũng không tính là người thủ đô.  

 

Lâm Hiểu Nguyễn không biết những chuyện đó, cô ta tưởng Diệp Thiên chỉ không muốn để lộ lai lịch xuất thân nên cũng không để ý nhiều, tiếp tục nói về những đề tài khác.  

 

Chuyến bay này dài bảy tiếng, Diệp Thiên ở trên máy bay không có gì làm, cũng không ngại trò chuyện với Lâm Hiểu Nguyễn. Hai người nói về lịch sử, văn hóa, phong cảnh tình người các nước, cục diện thế giới hiện nay, đề tài nào cũng có. Qua cuộc trò chuyện, Lâm Hiểu Nguyễn phát hiện mình ngoài sự tò mò về Diệp Thiên ra, còn có chút khâm phục cậu.  

 

Từ nhỏ cô ta đã được gia tộc hun đúc, học tập văn hóa trong và ngoài nước từ xưa đến nay, vô cùng tự tin về tố chất và độ dày tri thức của mình. Cô ta nhìn thấu nhiều thứ hơn bạn bè cùng lứa, tự cho là người xuất sắc trong những người cùng thế hệ.  

 

Nhưng ở trước mặt Diệp Thiên, cô ta phát hiện cách nghĩ và quan điểm của mình đều có chút lạc hậu. Suy nghĩ của Diệp Thiên còn xa và dài, tiến gần đến bản chất của sự việc hơn, giống như tiền bối cao nhân đã trải qua mấy chục năm trên thế gian.  

 

Trà đạo, văn hóa rượu, văn hóa dân tộc, phong tục nước ngoài, Diệp Thiên đều rõ như lòng bàn tay, hầu như biết hết tường tận. Cô ta tự nhủ, với độ hiểu nhiều biết rộng như cô ta cũng thua Diệp Thiên một bậc.  

 

Chủ đề nói chuyện của hai người vẫn tiếp tục, bất tri bất giác bọn họ đã trò chuyện ba tiếng đồng hồ, Lâm Hiểu Nguyễn vẫn không phát hiện ra.  

 

Ba tiếng đồng hồ trôi qua, cuối cùng chủ đề nói chuyện của bọn họ cũng xem như kết thúc. Lâm Hiểu Nguyễn vui vẻ, cô ta đã xem Diệp Thiên như một người tri âm tình cờ gặp được trong chuyến đi lần này. Nếu không phải mới vừa quen biết Diệp Thiên, cô ta suýt thì kể hết bí mật giấu trong lòng mười mấy năm ra cho cậu nghe.  

 

“Diệp Thiên, quen được cậu thật sự rất vui, tôi không ngờ lần này đến Yellen lại có được thu hoạch như thế này, gặp được cậu đúng là duyên phận”.  

 

Cô ta nhìn chằm chằm Diệp Thiên, trong lòng có một tình cảm khác lạ nhen nhóm, nhưng cô ta vẫn không phát hiện ra.  

 

Diệp Thiên tỏ ra bình tĩnh, chỉ mỉm cười.  

 

“Cuộc sống vốn rất vô thường, mỗi lần đi đến một nơi, làm một chuyện nào đó đều có khả năng gặp được những người khác nhau. Điều khác biệt lớn nhất là người mình gặp được sẽ là tri kỉ, hay là kẻ địch”.  

 

Lâm Hiểu Nguyễn hơi nghiêm ánh mắt. Câu nói của Diệp Thiên chứa đựng hàm ý sâu xa, khiến người ta phải suy nghĩ. Với học thức trải nghiệm của cô ta, nhất thời cũng không thể hiểu thấu. Ở trước mặt Diệp Thiên, cô ta cảm thấy mình như một đứa trẻ chưa lớn, còn Diệp Thiên đã nhìn thấu cõi trần, mọi thứ đều không thể lọt vào mắt cậu nữa.  

 

Cô ta có một ảo giác, lúc này không phải mình đang đối mặt với một thanh niên học đại học, mà là một thần tiên ở trên cao, đã thoát ly khỏi mọi thứ.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận