Diệp Thiên đút một tay trong túi áo, biểu cảm vô cùng thản nhiên trước lời nói của cô gái và khẽ bật cười.
“Tuyệt lắm sao?”
Cậu nhếch miệng cười, lắc đầu và chỉ về phía Ogli: “Nếu như anh thật sự có thể dựa và sự mê li của mình khiến bọn họ đổ gục thì đó là năng lực của anh!”
“Nhưng nếu dùng thủ đoạn để ép bọn họ muốn dán vào anh, coi anh là chủ nhân thì anh cảm thấy đó thật sự là sự thông minh sao?”
Bành Lượng ở bên cạnh Diệp Thiên, cảm thấy khó hiểu trước lời nói của cậu.
“Bị ép sao?”
Cậu ta khẽ đanh mắt, nhìn về phía Ngụy Thi Thi. Lẽ nào Ngụy Thi Thi ở cạnh Ogli, còn để mặc cho hắn ôm ấp, tất cả đều là bị ép buộc sao?
Cậu ta còn đang cảm thấy nghi ngờ thì Ogli ở phía đối diện chỉ sầm mặt nhìn Diệp Thiên với vẻ âm trầm.
“Cậu nói gì? Cậu nói tôi sử dụng thủ đoạn!”
“Lẽ nào không phải sao?”, Diệp Thiên mỉm cười, chỉ về phía cô gái trẻ và Ngụy Thi Thi.
“Nếu như không phải anh dùng thuật Nhiếp Tâm thì hai cô gái sao có thể đổ gục trước anh như thế và để mặc anh chơi đùa chứ?”
“Vụt!”
Khi Diệp Thiên lên tiếng thì Ogli tái mặt.
Hai tay hắn khẽ run rẩy, lần đầu tiên hắn có biểu cảm hoảng sợ như vậy.
“Sao cậu biết?”
Hắn nhìn Diệp Thiên với vẻ kinh ngạc và bắt đầu cảnh giác.
Hắn mang huyết tộc phương Tây, là người của Huyết tộc, vốn sinh ra đã có những năng lực đặc biệt. Năng lực đặc biệt của hắn chính là dựa vào lực tinh thần thôi miên người khác và đạt tới mục tiêu kiểm soát ý thức của bọn họ.
Do năng lực đặc biệt đó của hắn mà chỉ cần những cô gái hắn thích thì hắn đều có thể có được trong tay. Họ không hề có năng lực phản khác, dù họ biết nguy hiểm trong đó nhưng cũng không thể nào rút ra được, đành phải nghe theo mệnh lệnh và coi hắn là chủ nhân.
Đây là bí mật mà hắn có thể ngao du khắp thế gian. Trừ vài vị trưởng bối trong nội bộ Huyết tộc ra thì người ngoài không thể nào biết được.
Vậy mà hôm nay, một câu nói của Diệp Thiên đã nói trúng tim đen của hắn. Đây có thể nói là lần đầu tiên trong lịch sử khiến hắn kinh hoàng như vậy.
Hắn nhìn Diệp Thiên chăm chăm, thầm suy đoán lai lịch của cậu và cười lạnh lùng, đôi mắt ánh lên vẻ thần bí.
“Dựa vào chút thuật Nhiếp Tâm của anh với trình độ mẫu giáo mà cũng dám khoa trương như vậy sao?”
“Nếu anh đã cảm thấy bản thân giỏi giang như vậy thì tôi sẽ để anh thấy thế nào là nhiếp tâm đoạt phách thật sự nhé!”
Diệp Thiên đút một tay vào túi áo, biểu cảm ngạo nghễ, đôi mắt ánh lên vẻ khinh thường và thản nhiên.
Ogli Pierce khẽ khựng người, trong lòng dấy lên sự sợ hãi.
Diệp Thiên không chỉ phát hiện ra bí mật của hắn mà nghe giọng điệu của Diệp Thiên thì có vẻ như cậu chẳng coi thuật Nhiếp Tâm của hắn ra gì. Trên đời này ngoài những đại sư lực tinh thần ra, tuyệt đối không ái có thể có được sức mạnh như hắn.
“Rốt cuộc cậu là ai?”
Ogli Pierce nhìn Diệp Thiên chăm chăm và đang thầm suy đoán.
“Lẽ nào cậu cũng là đại sư lực tinh thần sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!