Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (Truyện full) - Tác giả: Phong Hòa

Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 1606 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay

 “Làm được như vậy thì tôi có thể tha cho anh!”  

 

Diệp Thiên khẽ nghiêng đầu, giọng điệu điềm đạm nhưng chứ đựng áp lực đến ghê người.   

 

“Cậu nói cái gì?”  

 

Ogli Pierce nghe thấy vậy thì tối sầm mặt.   

 

Mặc dù hắn nhìn không thấu con người Diệp Thiên nhưng điều đó không có nghĩa là hắn sợ Diệp Thiên.   

 

Từ khi hắn trưởng thành đến nay, hắn đã có được năng lực đặc biệt. Dùng nó để khống chế ý chí và tư tưởng của người khác, đạt được nhu cầu biến thái của mình. Những cô gái bị hắn mê hoặc đều trở thanh nô bộc của hắn, cả đời này si mê, điên cuồng vì hắn.   

 

Hắn lấy điều đó làm niềm vui. Vì thực lực cực mạnh như vậy nên từ trước tới giờ không có ai có thể ngăn chặn được hắn, càng không bao giờ có ý định từ bỏ con mồi đã bắt được trong tay. Việc muốn hắn phá bỏ thuật Nhiếp Tâm với Ngụy Thi Thi giống như việc móc miếng bánh trong miệng hắn ra vậy. Sao hắn có thể đồng ý chứ?”  

 

Không chỉ có như vậy, giọng nói của Diệp Thiên còn lộ vẻ khinh thường hắn, còn nói cái gì mà hắn làm được thì sẽ tha cho hắn cứ như Diệp Thiên có thể nắm chắc hắn trong tay vậy. Điều đó càng làm cho hắn tức giận hơn.   

 

Hắn là Huyết tộc phương Tây chuẩn chỉnh, sở hữu năng lực cực mạnh, vượt xa cả siêu phàm thần phẩm.   

 

Khắp Hoa Hạ, hay khắp thế giới, ngoài những vị vương cấp ra thì có ai dám nói là sẽ thắng nổi hắn chứ? Hơn nữa dù thực sự là vương cấp có mặt thì chưa chắc là hắn đã không thắng được.   

 

Một câu nói đòi hắn tự động rút lui của Diệp Thiên thì sao hắn có thể đồng ý chứ?  

 

Pierce với ánh mắt lạnh lùng đã phản ứng lại. Hắn nhếch miệng cười.   

 

“Hừ, giả thần giả quỷ!”  

 

“Dù cậu biết được thuật Nhiếp Tâm của tôi thì đã làm sao? Một câu nói của cậu mà bắt tôi phải làm theo sao?”  

 

“Thứ mà tôi độc chiếm, chỉ bị tôi ruồng bỏ chứ không bao giờ có chuyện tự rời bỏ tôi. Muốn uy hiếp tôi, dựa vào cậu sao?”   

 

Vừa dứt lời, đôi mắt hắn đã ánh lên tia máu, sau đó là hai luồng sáng màu đỏ xuất hiện. Làn sóng dao động lan tỏa và bao lấy Diệp Thiên.   

 

“Định dùng huyền thuật trước mặt tôi sao, đúng là chán sống!”  

 

Hắn cười lạnh lùng, sát ý bùng lên. Hắn định sử dụng thuật Nhiếp Tâm với Diệp Thiên, biến Diệp Thiên thành nô bộc để hắn sử dụng.   

 

“Ầm!”  

 

Những người xung quanh không biết chuyện gì đã cảy ra, chỉ cảm thấy không gian xung quay Pierce bỗng vặn vẹo giống như đang liên kết với thứ vật chất nào đó.   

 

Bành Lượng đứng phía sau nhìn thấy cảnh tượng đó thì không nói gì, đột nhiên nhớ lại chuyện trên con đường quán bar tối hôm đó khi mà Diệp Thiên bay ra đuổi theo Huyết Ma.   

 

“Lẽ nào Pierce cũng giống như Diệp Thiên là một sự tồn tại đặc biệt, Diệp Thiên có ra tay với hắn không?”  

 

Ngụy Thi Thi cũng cô gái trẻ bên cạnh Pierce dựa người vào ghế, cảm thấy đầy tự tin với hắn. Bọn họ đều bị hắn dùng thuật Nhiếp Tâm khống chế. Trong mắt bọn họ, hắn chính là vị thần không gì không thể làm được, không ai sánh bằng.    

 

Pierce nhìn chăm chăm Diệp Thiên , thuật Nhiếp Tâm bắt đầu được hắn thi triển.   

 

“Hả?”  

 

Hắn nhìn Diệp Thiên, đột nhiên khựng người và phát hiện ra thuật Nhiếp Tâm của hắn không thể nào phát huy tác dụng, biểu cảm của Diệp Thiên từ đầu đến cuối vẫn không thay đổi, thậm chí còn không hề dao động, cậu giống như một hòn đá bất di bất dịch vậy.   

 

“Không thể nào? Thuật Nhiếp Tâm không có tác dụng với cậu ta sao?”  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận