Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (Truyện full) - Tác giả: Phong Hòa

Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 1676 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay

 Vô số ánh nhìn đều nhìn chằm chằm trên đỉnh đầu trống không, vẻ mặt thay đổi.  

 

Những học sinh này nào từng chứng kiến cảnh tượng như vậy chứ? Cho dù từng nhìn thấy thì cũng là trong phim, nhưng trong đời thực thì làm gì có nhân vật nào một tay chống trời, nâng trần nhà chứ?  

 

Nhưng bây giờ, mọi chuyện lại diễn ra trước mắt họ, hơn nữa người ra tay còn là hiệu trưởng truyền kỳ trong lịch sử Tam Trung bọn họ – Lư Chính Vũ!  

 

“Hôm nay, chúng ta đấu một trận trên bầu trời Tam Trung!”  

 

Lư Chính Vũ đập vỡ trần nhà, quần áo trên người không gió vẫn lay động, mang theo hào quang đột nhiên phóng thẳng lên trời, gió xoáy cuồn cuộn trong hội trường.  

 

“Được lắm, lão già, rất thẳng thắn!”  

 

Hai Quỷ vương cùng lúc gật đầu, sát ý bừng bừng trong mắt, bọn họ không hề quan tâm những học sinh hay giáo viên đang ngơ ngác bên dưới, cũng đạp chân trên không, phóng thẳng lên trời.  

 

Ba bóng người thoáng chốc đã đến bầu trời cao trăm mét, những học sinh trong hội trường ai ai cũng nhìn trời, ngây ngốc nhìn theo.  

 

“Đây là chuyện gì vậy?”  

 

Âu Hạo Thần và những học sinh tinh anh trước giờ đều tin tưởng khoa học, tôn thờ vật lý, lực học mà giờ ai cũng màng vẻ mặt sợ hãi, khó tin, những giáo viên đã dạy học hơn mười năm thậm chí mấy chục năm cũng nuốt nước miếng, cảm giác không tin nổi.  

 

“Chẳng lẽ chúng ta đang mơ sao?”  

 

Đỗ Giai Giai và Vương Viện Viện theo bản năng lui ra sau lưng Âu Hạo Thần, chỉ có như vậy mới có thể khiến bọn họ cảm thấy an toàn đôi chút.  

 

Mà Âu Hạo Thần tuy cả người bất động, nhưng trong lòng lại sôi sục.  

 

Khi nhìn thấy Lư Chính Vũ và Quỷ Vương Tương Tây phóng thẳng lên trời, những gì cậu ta suy nghĩ không giống với người khác, những người khác là kinh ngạc, là sợ hãi, là khó tin, còn cậu ta lại phấn khích đến cả người run rẩy.  

 

Đây, chẳng phải là sức lực mà cậu ta luôn thiết tha mong ước được sở hữu sao?  

 

Từ nhỏ cậu ta đã sùng bái võ hiệp, say đắm võ hiệp, nhưng bây giờ sức lực còn mạnh hơn cả trong tiểu thuyết võ hiệp lại xuất hiện trước mặt cậu ta, cậu ta cảm thấy một cánh cửa mới đang mở ra cho cậu ta.  

 

Cậu ta quay đầu nhìn sang phía Diệp Thiên, phát hiện Diệp Thiên cũng đang ngẩng đầu nhìn trời tựa như bất lực đối với mọi chuyện, cậu ta lại càng mừng rỡ trong lòng.  

 

“Diệp Thiên, cậu là cậu Diệp thì sao? Cậu là chủ tịch tập đoàn Diệp Lăng Thiên thì sao? Trên đời này, chung quy vẫn có có thứ khiến cậu bó tay chịu trói thôi!”  

 

“Chỉ cần tôi cũng được như vậy thì tôi cũng có thể đạp cậu dưới chân như thế!”  

 

Tuy Lục Điềm Hi hoảng sợ đủ kiểu nhưng cũng tò mò trừng mắt há miệng nhìn mọi thứ xảy ra trên trời, không hề chú ý đến ba người Diệp Thiên, Tiếu Văn Nguyệt, Lí Tinh Tinh bên cạnh cô ấy cũng có vẻ mặt bình tĩnh, không hề thay đổi.  

 

Trên bầu trời, một tiếng động lớn vang lên, mọi người đều định thần lại, chỉ thấy một chưởng tay màu đen khổng lồ ngưng tụ trên bầu trời, to khoảng chừng hai mươi trượng.  

 

Mà khi chưởng hình bàn tay màu đen ngưng tụ, một luồng kim mang mờ ảo cũng bắn ra từ trong đám mây, tạo thành một bức tường chắn ánh vàng, hoàn toàn ngăn chặn chưởng màu đen kia.  

 

Hai luồng sức mạnh hoàn toàn khác nhau đối chọi trên bầu trời, sóng dao động tràn xuống hoá thành làn gió mạnh, làm lay động tóc tai góc áo mọi người, cho dù đứng ngoài cả trăm mét, bọn họ cũng có thể cảm nhận được áp lực to lớn có thể đánh bay được người bất cứ lúc nào.  

 

Trận chiến trên không vẫn tiếp tục, mỗi một lần tấn công đều như đánh vào trong tim mọi người, tim mọi người cũng đập mạnh theo.  

 

Mới đầu, ánh sáng vàng và chưởng màu đen đều ngang tài ngang sức, nhưng đến lúc sau, giữa hai bên đã bắt đầu tan vào nhau, không lâu sau, ánh sáng vàng lại bị chưởng tay màu đen gặm nhấm với tốc độ mắt thường thấy rõ, bị ép lùi về sau.  

 

Tất cả học sinh giáo viên đều biết, ánh vàng đại diện cho Lư Chính Vũ, như vậy có nghĩa là Lư Chính Vũ bị đẩy vào thế yếu.  

 

Lục Điềm Hi nhìn ánh vàng càng lúc càng mờ, lại nhìn cửa sổ xung quanh bị khí đen che kín, trong lòng lại sợ hãi.  

 

Cô ấy nhìn Diệp Thiên nãy giờ vẫn bất động, bất giác lại nhìn sang Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận