Doãn Chí Bình làm chưởng giáo lâu như vậy rồi, không biết có biết bao nhiêu nữ đệ tử bị hắn làm ô nhục.
“Phải nhanh chóng dành lại Hằng Nhạc Tông”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, muộn thêm một ngày sẽ thêm nhiều người bị hại, muộn thêm một ngày thì đệ tử của Hằng Nhạc Tông lại càng bị chà đạp đau đớn.
Phía này, ba nữ đệ tử nhìn Diệp Thành bằng khuôn mặt kinh hãi. Mặc dù bị phong ấn nhưng cơ thể bọn họ vẫn run lên vì quá sợ hãi, giống như thể bọn họ biết sắp có chuyện gì xảy ra và cũng biết được mình sẽ có kết cục thế nào.
Haiz!
Diệp Thành thở dài, hắn vung tay giải trừ phong ấn cho ba nữ đệ tử.
“Cầu xin tiền bối tha cho chúng con”, sau khi phong ấn được giải trừ, ba nữ đệ tử quỳ phịch xuống đất khóc lóc, trông bọn họ mới ti tiện làm sao.
“Đứng dậy đi”, Diệp Thành lên tiếng, “nếu không muốn chết thì ngoan ngoãn ở đây đi”.
Lời nói của Diệp Thành mang theo uy nghiêm khiến cả ba nữ đệ tử bất giác run rẩy, bọn họ nào dám không tuân lệnh, vội đứng dậy thẫn thờ run rẩy tại chỗ, mặt mày nhoà nước mắt.
Phía này, Diệp Thành đã tìm được một nơi ngồi xuống, thấy cả ba người run rẩy đứng đó, hắn bất giác mỉm cười: “Ngồi xuống đi, yên tâm, mọi người ở đây thì sẽ được an toàn”.
Mặc dù nghe vậy nhưng cả ba người vẫn lắc đầu, không dám cử động.
Thấy thế, Diệp Thành lại thở dài: “Ba người là đệ tử của núi nào? Ngọc Linh Phong hay Ngọc Tâm Phong?”
“Chúng…chúng con là người của Ngọc Tâm Phong”, một nữ đệ tử mặc y phục trắng rụt rè lên tiếng.
“Ngọc Tâm Phong”, Diệp Thành lẩm bẩm.
“Vì sao không rời khỏi Hằng Nhạc Tông?”, Diệp Thành trút rượu vào miệng rồi lại lần nữa nhìn ba nữ đệ tử.
Nghe vậy, cả ba người nước mắt lã chã rơi: “Chúng con đều bị người ta dùng chú ấn không thể đi được”
“Chú ấn?”, Diệp Thành vừa định trút rượu vào miệng nhưng nghe thấy hai từ này thì liền cau mày, hắn nheo mắt nhìn ba nữ đệ tử, tìm thấy Long Hình Chú Ấn dị thường trên linh hồn của bọn họ.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!