Các đệ tử của Hằng Nhạc Tông đã bắt đầu xếp hàng theo đội quay về núi của mình, khi đi qua Diệp Thành bọn họ không quên nhìn hắn với ánh mắt hiếu kỳ, vì những đệ tử bình thường căn bản chưa bao giờ gặp điện chủ của phân điện.
Nhiệm vụ của điện chủ ở phân điện chính là trấn thủ các thế lực của Hằng Nhạc Tông, có vai trò giống như chư hầu trong thế giới người phàm.
Đôi mắt Diệp Thành đảo đi đảo lại, Tiên Luân Nhãn chốc chốc hé mở, hắn nhận ra bên trong cơ thể của rất nhiều đệ tử có chú ấn, vả lại trông có vẻ như rất nhiều người không hề biết đến điều này, không chỉ đệ tử mà đến cả trưởng lão cũng như vậy.
“Doãn Chí Bình, mẹ kiếp, ngươi giỏi lắm”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, cuối cùng hắn cố gắng kiềm chế sát khí lạnh lùng này.
Cả đoạn đường ường đi hắn trông thấy rất nhiều những đệ tử quen mặt nhưng gần như không giao tiếp, hắn cũng trông thấy rất nhiều đệ tử lạ mặt.
Diệp Thành cũng nhìn tứ phương, hắn đảo mắt qua từng lầu các: Binh Khí Các, Vạn Bảo Các, Tàng Thư Các…mỗi một đỉnh núi vẫn như trong kí ức của hắn, Ngọc Nữ Phong, Ngọc Tâm Phong, Thiên Huyền Phong, Liệt Diệm Phong…
“Tránh ra, tránh ra, không biết nhìn à?”, ngay sau đó, những tạp âm chợt vang lên, một nhóm đệ tử túm tụm kéo đến, kẻ nào kẻ nấy ngạo mạn hống hách, không ai dám đụng vào.
Diệp Thành đưa mắt nhìn, đó là những gương mặt quen thuộc với hắn: Khổng Tào, Tả Khâu Minh, Giang Dương, còn có cả Tử Sam đệ tử ngoại môn và nhóm Giang Hạo.
Trước đây bọn chúng đều là lũ cá mè một lứa với Doãn Chí Bình, hiện giờ Doãn Chí Bình làm chưởng giáo, quyền lực nắm trong tay, lại có Thái thượng trưởng lão bảo vệ, đến cả Dương Đỉnh Thiên còn bị đuổi đi, hắn chẳng khác gì một vị vua của Hằng Nhạc Tông, là người của Doãn Chí Bình, bọn chúng không hống hách mới lạ.
“Tránh ra, ta nói ông đấy?”, mấy tên này đúng là hống hách quen rồi, không biết Diệp Thành là ai mà dám lớn giọng với Diệp Thành.
“Mẹ kiếp, ta nói ông đấy”, thấy Diệp Thành không di chuyển, Khổng Tào hung hăng gằn giọng: “Muốn chết à?”
Diệp Thành bật cười lạnh lùng, hắn lập tức vung tay.
Bốp!
Cái tát chát chúa vang lên, Khổng Tào bay ra khỏi đó, vả lại còn bay rất xa, cứ thế bay từ nội môn ra ngoại môn, vẽ nên hình vòng cung tuyệt đẹp trên hư không.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!