Anh ta nói xong thì tăng tốc chiếc xe và lao đi.
Ngụy Tử Phó đứng tại chỗ, siết chặt nắm đấm và bắt đầu nghĩ về trận đấu ở dưới lòng đất. Chỉ có chiến thắng thì cậu mới có thể trừ bỏ được chướng ngại đối với người con gái mà mình yêu thương.
“Cậu Phó, và cả…bạn học này, cảm ơn mọi người đã giải vây giúp tôi!”
Đúng lúc này, Nhậm Uyển Doanh bước tới, đứng trước mặt hai người bọn họ.
Cô ta khẽ mấy máy môi, vừa cười vừa làm ra vẻ bẽn lẽn trông vô cùng quyến rũ.
“Cảm ơn mọi người đã đứng ra giúp đỡ, nhưng cậu Phó cậu không cần phải cá cược như vậy vì tôi đâu!”
Cô ta khẽ gật đầu trong dáng vẻ nho nhã, chỉ có điều hành động đều mang tới vẻ quyến rũ chết người.
Ngụy Tử Phó cũng đáp lễ lại và phất tay cười nói: “Bạn học Nhậm, cậu không cần phải khách sáo, cũng không cần nghĩ nhiều, tôi và Nhiếp Vân Hồ từ nhỏ đã nhìn không thuận mắt, rắc rối giữa chúng tôi cũng không phải ngày một ngày hai, anh ta chỉ mượn cớ mà thôi. Dù không có cậu thì anh ta cũng sẽ tìm cách gây sự với tôi thôi!”
Cậu ta nhìn Nhậm Uyển Doanh xinh xắn mà bỗng hồng bay phách tán, ánh mắt thì đờ đẫn đầy si mê.
Đôi mắt Nhậm Uyển Doanh trong veo, dù là cảm ơn nhưng cô gái vẫn giữ khoảng cách an toàn nhất có thể.
Đúng lúc này dường như Diệp Thiên nghĩ ra điều gì đó bèn xem đồng hồ.
“Cậu Phó!”
Cậu buông tay chào Ngụy Tử Phó.
“Tôi đột nhiên nhớ ra hôm nay tôi đổi ca với đồng nghiệp, giờ phải đi dọn vệ sinh, nếu không sẽ bị trừ tiền công!”
“Bữa cơm này có lẽ không thể cùng ăn với cậu rồi, hai người đi đi, có chuyện gì thì gọi chuyện thoại cho tôi nhé.
Cậu nói xong, mặc kệ phản ứng của Nhậm Uyển Doanh và Uông Lạc Đan, cứ thế chạy đi tới đầu con đường khác.
Ba người không ngờ Diệp Thiên lại đi một cách dứt khoát như vậy. Uông Lạc Đan lấp láy đôi mắt, có cảm giác kỳ lạ. Còn Nhậm Uyển Doanh thì nhìn theo bóng lưng tiêu sái của Diệp Thiên rời đi, nở nụ cười khổ.
Ngụy Tử Phó sợ hai cô gái cho rằng hành động của Diệp Thiên là bất lịch sự nên vội vàng giải thích: “Mọi người đừng hiểu nhầm, anh ấy tính tình như vậy, hơn nữa còn làm phục vụ ở một quán ba ở vịnh Đồng La, 4h chiều là phải dọn dẹp rồi, trước giờ anh ấy luôn rất đúng giờ!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!