Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (Truyện full) - Tác giả: Phong Hòa

Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 1838 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay

Cô ta thất vọng ngồi xuống, cô gái ở bên cạnh bỗng căm phẫn nói: “Uyển Doanh, cậu bảo bọn mình đi cùng cậu đến đây là để ủng hộ cho tên kia sao? Cậu không nhầm lẫn gì đấy chứ?”.  

 

Cô ta nhìn Diệp Thiên với vẻ ghét bỏ, Diệp Thiên mặc đồng phục phục vụ, lại còn bị bà chủ quát tháo sai bảo. Ngay cả mấy người quản lý cũng xem Diệp Thiên như chân chạy vặt miễn phí, việc dơ việc nặng đều giao cho cậu làm, càng nhìn càng thấy hèn nhát.  

 

Một cô gái khác cũng nói hùa vào: “Uyển Doanh, tên đó ngoài đẹp trai hơn người khác một chút, những phương diện khác đều thua kém mấy người theo đuổi cậu quá nhiều, sao cậu lại muốn đến đây ủng hộ cho anh ta?”.  

 

“Hơn nữa, cậu nhìn thái độ lúc nãy của anh ta đi. Cậu chủ động đưa tay làm quen rồi, vậy mà anh ta lại không đếm xỉa. Không phải chỉ là một người phục vụ ở quán bar thôi sao, làm như mình là hoàng đế Sa Quốc, tổng thống Hợp chúng quốc không bằng. Đúng là không biết điều!”.  

 

Nhậm Uyển Doanh cười gượng, nhưng lại không cách nào phản bác.  

 

Thật ra, sao cô ta lại không biết cách biệt thân phận giữa Diệp Thiên và cô ta được, nhưng cô ta lại không thể nói rõ vì sao mình lại có cảm giác muốn tìm hiểu về Diệp Thiên nhiều hơn. Cô ta chỉ cảm thấy mỗi một hành động của Diệp Thiên đều có thể tác động tới thần kinh của cô ta, khiến cô ta không kìm được mà để ý tới cậu.  

 

Đặc biệt là hôm nay Diệp Thiên lấy một chọi hai mươi, loại khí phách gặp chuyện không hoảng, lâm nguy không loạn đó, sự thong dong đối phó với nguy hiểm càng làm cô ta vô cùng tò mò về Diệp Thiên. Những cậu ấm nhà giàu, người thừa kế quyền quý đều không thể so sánh được.  

 

Cũng bởi lòng hiếu kì này mà sau khi ăn tối xong, cô ta lập tức mượn cớ khéo léo từ chối lời mời đến quán karaoke của Ngụy Tử Phó, hẹn vài người chị em tốt đến quán bar mà Diệp Thiên làm việc.  

 

Cô ta muốn cảm ơn Diệp Thiên đã ra tay đuổi đám Nhiếp Vân Hồ đi, còn định nhân cơ hội này làm thân với Diệp Thiên, kéo gần khoảng cách giữa hai người.  

 

Nhưng phản ứng của Diệp Thiên lại khiến cô ta không ngờ được.  

 

“Anh ta là một người tốt, cũng là một người đặc biệt!”.  

 

Hồi lâu sau, cô ta mới nói ra được câu này.  

 

Một cô gái ăn mặc toàn hàng hiệu ở bên cạnh hơi nheo mắt lại, có chút dò xét.  

 

“Không phải chứ Uyển Doanh, lẽ nào cậu thích anh ta? Hoang đường quá!”.  

 

Cô ta xua tay, hơi không hiểu nói: “Bàn về gia thế, tài sản, danh tiếng, tùy tiện chọn một người trong số những người theo đuổi cậu cũng có thể bỏ xa anh ta mấy chục con phố, càng không thiếu những người như Nhiếp Vân Hồ và Ngụy Tử Phó tương đương với tiểu hoàng đế ở Cảng Đảo theo đuổi cậu, vậy mà cậu lại thích anh ta? Lẽ nào là vì vẻ ngoài và vóc dáng của anh ta?”.  

 

Cô ta có vẻ khinh thường, xua tay nói.  

 

“Uyển Doanh, bây giờ người đẹp trai chẳng có ích lợi gì cả, trừ khi đi làm trai bao, câu được mấy bà giàu có”.  

 

Cô gái đó có quan hệ cực kì tốt với Nhậm Uyển Doanh, là bạn thân ở cùng ký túc xá, hầu như không có gì không thể nói. Xưa nay tác phong của cô ta rất cởi mở phóng khoáng, nói chuyện không bao giờ úp mở.  

 

Nhậm Uyển Doanh cũng hiểu được bạn mình muốn nói gì, nhưng luồng khí chất không thể bàn cãi trên người Diệp Thiên thực sự rất có sức hấp dẫn với cô ta.  

 

Cô ta chớp mắt, hơi nghiêng đầu sang, Diệp Thiên đang ôm một thùng Budweiser đi tới chỗ bọn họ.  

 

Diệp Thiên ôm bia trước ngực, bước chân vững vàng, mỗi một bước bước đi giống như đều theo một nhịp điệu kì diệu nào đó. Ánh mắt cậu nhìn thẳng về phía trước, vẻ mặt không kiêu không nịnh, không có chút gợn sóng.  

 

“Cô Nhậm, đây là bia mà cô gọi, đồ nhắm sẽ được mang lên ngay!”.  

 

Diệp Thiên bưng bia đến nơi, vẫn tỏ thái độ lạnh nhạt với Nhậm Uyển Doanh, chỉ khách sáo thông báo một tiếng, sau đó chuẩn bị rời đi.  

 

“Rầm!”.  

 

Cô gái ngồi ở đối diện Nhậm Uyển Doanh từ lâu đã không nhìn thêm được nữa, cô ta nhanh chóng uống một ngụm bia, sau đó giả vờ phun ra.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận