Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (Truyện full) - Tác giả: Phong Hòa

Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 1873 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay

 “Gọi tôi là Uyển Doanh!”  

 

Diệp Thiên liền cảm thấy bất lực, như thể cậu đã sống một cuộc sống bình thường ở Cảng Đảo lâu nên quen rồi, ngay cả một cô gái cũng có thể khiến cậu có chút khó xử.  

 

“Được rồi, Uyển Doanh!”  

 

Cậu nghiêm túc nói tiếp: “Cô có bao giờ cho rằng cậu Phó thích cô không, hơn nữa cậu ấy còn là bạn tốt của tôi, tôi quen biết cô cũng nhờ cậu ấy, bây giờ cô lại nói thích tôi, cô đoán xem cậu ấy sẽ nghĩ gì đây? Cậu ấy sẽ nghĩ tôi như thế nào?”  

 

Nhậm Uyển Doanh không hề hiểu được những chuyện này, cô ta trả lời một cách nghiêm túc: “Nghĩ gì về anh là sao? Nhậm Uyển Doanh tôi trước giờ có quan hệ gì với Ngụy Tử Phó đâu chứ? Cho dù cậu ấy có thích tôi đi nữa thì đó cũng là việc của cậu ấy, nhưng tôi không hề thích cậu ấy, người tôi thích là anh!”  

 

“Chẳng lẽ chỉ vì cậu ấy là bạn của anh nên tôi với anh mới quen biết nhau, thế thì tôi không thể thích anh đúng chứ?”  

 

Diệp Thiên lập tức không nói nên lời, cậu biết mình không thể thuyết phục được cô gái này nên đã quyết định không nói thêm nữa, vừa định quay lại thư viện đọc sách thì bỗng nhiên nhận được cuộc gọi của Ngụy Tử Phó.  

 

“Này, có phải là Diệp Thiên không? Chuyện là thế này, Ngụy Tử Phó đang ở võ đài quyền anh ngầm đường Bát Lan, tôi không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng bây giờ cậu ta đã vào lồng bát giác để một chọi một với Nhiếp Vân Hồ, tôi không biết phải gọi cho ai, nên tôi nghĩ chỉ có anh mới có thể ngăn cậu ấy lại, anh mau đến cứu cậu ấy đi!”  

 

Diệp Thiên bắt máy, nhưng đầu dây bên kia không phải Ngụy Tử Phó, mà là giọng nói tràn đầy lo lắng của Vương Lạc Đan.  

 

“Cậu Phó và Nhiếp Vân Hồ?”  

 

Diệp Thiên khẽ cau mày, năng lực của Ngụy Tử Phó đến đâu cậu biết rất rõ, nếu đấu chọi với Nhiếp Vân Hồ thì chắc chắn Ngụy Tử Phó sẽ hoàn toàn ăn đủ.  

 

“Tôi biết rồi, tôi đến ngay!”  

 

Diệp Thiên cúp máy xong, đang định chạy ra khỏi cổng trường thì bỗng phát hiện ra Nhậm Uyển Doanh vẫn đang giữ chặt tay mình, nhưng hiện tại cậu không thể quan tâm nhiều đến vậy được, chỉ đành ôm lấy Nhậm Uyển Doanh rời khỏi.  

 

Võ đài quyền anh ngầm ở đường Bát Lan đầy ắp những tiếng reo hò, đâu đâu cũng có tiếng la hét cổ vũ của cả nam và nữ.  

 

Trong lồng bát giác, Nhiếp Vân Hồ mặc quần đùi đang xoạc chân ra, người ở trước mặt anh ta bị đấm ngã về sau, đập vào lồng bát giác, người trên mặt chảy đầy máu tươi chính là Ngụy Tử Phó.  

 

Ngụy Tử Phó rõ là đã kiệt sức, căn bản không thể là đối thủ của Nhiếp Vân Hồ được, nhưng sự tức giận trong ánh mắt đã giúp cậu ta một lần nữa đứng dậy và lao về phía Nhiếp Vân Hồ.  

 

Nhưng tiếp đó lại là một đòn nặng nề khác đấm về phía cậu ta.  

 

“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa!”  

 

Vương Lạc Đan ở cạnh hét lên, nhưng lại không có ai vào ngăn cản, một khi đã vào lồng bát giác, trừ khi một bên chịu đầu hàng hoặc trọng tài cho rằng một bên không thể tiếp tục được nữa, thì lúc đó trận đấu mới có thể ngưng được.  

 

Ở hàng ghế đầu tiên, một người đàn ông trẻ khoanh hai tay trước ngực đang cười khẩy quan sát tất cả, đó chính là Cận Ức Trần  

 

Còn bên cạnh anh ta chính là vua của thế giới ngầm Cảng Đảo, Triệu Lạc Sơn, con rồng đầu đàn cùng với cao thủ Nam Liệt của bang Đông Thăng.  

 

Sau khi nhà họ Cận hùng hồn nói muốn càn quét Cảng Đảo, Đông Thăng đã trở thành băng nhóm đầu tiên nguyện cúi đầu trung thành.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận